Chồng đi làm xa, nên sau khi sinh con xong, tôi về quê nội ở cữ, dự định cũng chỉ ở đây 1 tháng rồi về nhà ngoại. Thế nhưng mới ở được 2 tuần, có người đến thăm mẹ chồng tôi đã kể lể phải cố kiếm tiền “nuôi con dâu” mới đẻ. Nghe xong tôi chỉ muốn bế con về thẳng nhà ngoại.
Chồng tôi là bộ đội, công tác xa nhà, ngày tôi sinh con anh cũng chỉ xin về được vài ngày rồi lại đi công tác tiếp. Vợ chồng tôi vẫn thuê nhà ở thành phố, nên quyết định về quê ở cữ. Như tâm lý của bao người phụ nữ khác, đương nhiên tôi muốn về nhà ngoại ở cữ. Bố mẹ tôi sống 1 mình ở quê, đã về hưu nên có nhiều thời gian rảnh chăm sóc mẹ con tôi. Thế nhưng nhà bên chồng tôi khá khắt khe, bắt con dâu phải về nội trước 1 vài tháng rồi mới được về nhà ngoại.
Tôi mệt mỏi khi ở cữ cùng mẹ chồng (Ảnh minh họa, nguồn: KT)
Tôi bàn với chồng sẽ về nhà nội tầm 1 tháng, đầy tháng con xong thì về ngoại ở nốt thời gian nghỉ thai sản cho đến khi đi làm lại. Thế nhưng mới về được 2 tuần, tôi đã thấy mẹ chồng kêu ca đủ thứ. Dù ngày hay đêm thì chủ yếu vẫn là tôi tự xoay sở trông con, bà chỉ lo ngày 3 bữa cơm. Về 1 tháng nên tôi có đưa mẹ chồng 5 triệu để lo tiền chợ búa thức ăn nhưng bà không cầm. Mẹ chồng tôi có một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Ai vào mua hàng bà cũng nói “đấy phải cố mà làm còn nuôi con dâu ở cữ”. Bà cũng hay than vãn việc tốn kém nhưng tôi đưa tiền lại không lấy.
Tôi thấy vô cùng khó chịu, mới về được vài ngày, mà mẹ chồng đã khó chịu, tiếc tiền, kể công phải “nuôi con dâu”. Vì mẹ chồng không cầm tiền nên tôi vẫn tự gọi ship thịt cá, đồ ăn về hàng ngày. Mọi khoản tiền bỉm sữa của con cũng do tôi mua, tôi không hiểu sao bà có thể đi kể với mọi người là phải “nuôi con dâu” được. Tôi chỉ mong nhanh hết 1 tháng để về nhà ngoại.