Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

Tròn 20 t::uổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ

Posted on 22/08/2025 by hattt

Tròn 20 t::uổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ, 5 con riêng, nhìn vào ai cũng khóc thuê phí cả tuổi xuân này nọ, dại dột u mê, 4 năm sau tôi được hưởng 1 thứ không đàn bà nào ở cái làng này có được, mấy chị còn non lắm…

 

Tròn 20 tu-ổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ, 5 con riêng. Đám cưới hôm ấy, cả làng nhao nhao: “Con bé này u m-ê, phí cả tuổi xuân!”. Người thì khóc thuê thay, kẻ m;/ỉa ma-i tôi “ham tiền giàu sang”. Bốn năm sau, tôi đã 22 tuổi, quãng thanh xuân đẹp nhất của một đời con gái.
Tôi vẫn âm thầm chịu đựng, cơm bưng nước rót, nửa đêm bón cháo thuốc cho ông lão. 5 đứa con riêng thì khinh khỉnh, coi tôi như kẻ ăn nhờ ở đậu. Tôi chỉ cắn răng nhẫn nhịn, một lời cãi cũng không. Rồi ngày ông lão trút hơi thở cuối cùng, cả họ kéo đến chờ chia gia sản. Tôi cũng chỉ nghĩ, thôi thì tay trắng về lại nhà ngoại, coi như số phận.
Nhưng ngay khoảnh khắc luật sư mở phong bì di chúc, mọi ánh mắt trong phòng đều ch-ết lặng. Tất cả đất đai, tiền bạc, cửa hàng… không ai trong số 5 đứa con riêng được một xu. Tôi còn ngớ người, chưa kịp định thần, thì vị luật sư tiếp tục đọc dòng cuối cùng: “Ngoài ra, tôi để lại cho vợ trẻ chiếc hộp gỗ khóa kín trong ngăn tủ đầu giường, chỉ mình cô ấy được phép mở.” Đêm đó, tôi run rẩy mở hộp. Bên trong không phải vàng bạc, cũng chẳng phải giấy tờ gì. Tôi rụng rời, toàn thân lạn-h toát…
ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN!!!

Tròn 18 tu-ổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ, 5 con riêng. Đám cưới hôm ấy, cả làng nhao nhao: “Con bé này u m-ê, phí cả tuổi xuân!”. Người thì khóc thuê thay, kẻ m;/ỉa ma-i tôi “ham tiền giàu sang”. Bốn năm sau, tôi đã 22 tuổi, quãng thanh xuân đẹp nhất của một đời con gái.

Tôi vẫn âm thầm chịu đựng, cơm bưng nước rót, nửa đêm bón cháo thuốc cho ông lão. 5 đứa con riêng thì khinh khỉnh, coi tôi như kẻ ăn nhờ ở đậu. Tôi chỉ cắn răng nhẫn nhịn, một lời cãi cũng không. Rồi ngày ông lão trút hơi thở cuối cùng, cả họ kéo đến chờ chia gia sản. Tôi cũng chỉ nghĩ, thôi thì tay trắng về lại nhà ngoại, coi như số phận.

Nhưng ngay khoảnh khắc luật sư mở phong bì di chúc, mọi ánh mắt trong phòng đều ch-ết lặng. Tất cả đất đai, tiền bạc, cửa hàng… không ai trong số 5 đứa con riêng được một xu. Tôi còn ngớ người, chưa kịp định thần, thì vị luật sư tiếp tục đọc dòng cuối cùng: “Ngoài ra, tôi để lại cho vợ trẻ chiếc hộp gỗ khóa kín trong ngăn tủ đầu giường, chỉ mình cô ấy được phép mở.” Đêm đó, tôi run rẩy mở hộp. Bên trong không phải vàng bạc, cũng chẳng phải giấy tờ gì. Tôi rụng rời, toàn thân lạn-h toát…

Đêm đó, khi cả căn biệt thự đã tắt đèn, tôi run run tra chìa khóa vào ổ. Chiếc hộp gỗ cũ kỹ mở ra với tiếng kẽo kẹt khô khốc.

Trong lòng tôi nửa mong đợi vàng bạc, nửa lại sợ hãi một bí mật gì khủng khiếp. Nhưng khi ánh đèn dầu soi rọi, tôi gần như ngã quỵ.

Bên trong không có vàng bạc châu báu. Không có giấy tờ nhà đất nào hết. Chỉ có một cuốn sổ dày, cũ kỹ, và một tập thư buộc dây vải đã sờn.

Tôi mở sổ ra. Chữ viết tay của ông – ngay ngắn, run rẩy nhưng rõ ràng:

“Nhật ký kinh doanh – và cả cuộc đời tôi.”

Tôi lật từng trang, choáng váng. Toàn bộ bí mật làm nên gia sản khổng lồ của ông – những đường dây cung ứng, những cổ phần ẩn danh, những tài sản đứng tên người khác – đều nằm gọn trong cuốn sổ này. Những điều mà cả năm đứa con riêng chẳng hề hay biết.

Rồi đến những lá thư. Tôi đọc, bàn tay lạnh toát.

“Lan à, nếu em đang đọc những dòng này, nghĩa là tôi không còn nữa. Em còn trẻ, em phải sống, phải mạnh mẽ. Đừng để ai dẫm đạp em. Tôi để lại tài sản này cho em không phải vì em là vợ trẻ, mà vì em là người duy nhất thật lòng với tôi, chăm tôi từng thìa cháo, từng viên thuốc. Tôi tin em sẽ giữ gìn và làm nó lớn hơn.”

Nước mắt tôi trào ra, ướt đẫm trang giấy. Những năm tháng bị khinh rẻ, bị coi như kẻ đào mỏ bám tiền, giờ phút này như mũi kim châm ngược lại những kẻ cười chê.

Sáng hôm sau, tin tức lan khắp làng: toàn bộ gia sản về tay “con vợ trẻ dại dột”. Những chị ngày trước mỉa mai tôi, giờ mắt tròn mắt dẹt, không dám tin.

Tôi chỉ khẽ mỉm cười. Vì tôi biết, thứ tôi có được không chỉ là tiền bạc, mà còn là một cơ hội sống lại cuộc đời.

Mấy chị, còn non lắm…

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết mới

  • Tròn 20 t::uổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ
  • Phụ xe bus m///ắng th/ậm t//ệ một ông lão trên xe, 10 phút sau, sự thật về thân phận ông khiến anh phải xin lỗi gấp
  • Cụ ông ‘mượn vợ’ 10 năm đi vay 320k mua 2 con gà nấu cháo, chưa kịp nấu ‘vợ mượn’ đã bỏ đi không lời từ biệt, trở về với chồng cũ, bỏ lại ông bơ vơ
  • Ông lão ăn mặc giản dị bị t/ừ ch/ối suất ăn trên máy bay, sau khi hạ cánh ông s/a th/ải toàn bộ
  • Bảo đón con sang Mỹ, Phùng Ngọc Huy mất tích không hồi âm, bảo mẫu của con gái Mai Phương lên kể chuyện 5 năm nuôi Lavie không lấy công 1 đồng

Bình luận gần đây

  1. Một người bình luận WordPress trong Chào tất cả mọi người!

Lưu trữ

  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 5 2025
  • Tháng 4 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024
  • Tháng 9 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×