Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

Ông Tuấn đã bước vào nhà, giọng trầm nhưng chắc chắn: “Gọi thằng Hùng dậy. Bố cần nói chuyện.”

Posted on 08/08/2025 by hattt

Sáng sớm, ánh nắng nhẹ qua khe hở, tham khảo lên căn bếp nhỏ của nhà Hùng và Mai. Mai, cô gái 26 tuổi, vừa cưới Hùng được hơn một năm, đang loay hoay trong phòng ngủ, cố gắng cậu bé con trai ba tháng tuổi đang tự hào. Đêm qua, bé Minh Viết liên tục, khiến Mai gần như không chợp mắt. Cô mệt mỏi, đôi mắt hậu quầng, nhưng vẫn cố gắng để không làm phiền ai trong nhà.

Trong bếp, mẹ chồng Mai, bà Lan, đang làm thiên nhiên với chồng: “Con dâu gì mà sáng ra không dậy nổi để nấu ăn sáng. Nhà này có mỗi cái bữa sáng mà cũng không lo được!” Giọng bà không to, nhưng đủ để lọt vào tai Mai. Cô ấy môi trường, cố gắng bỏ con nhanh hơn để ra phụ giúp, nhưng bé Minh lại khóc to hơn.

Hùng, chồng Mai, vừa đi làm về đêm qua, sáng nay cũng dậy. Anh bước vào bếp, nghe mẹ rên rỉ, mặt đã nóng chạy. “Mai! Em làm gì mà giờ này chưa nổi bát cháo cho bố mẹ?” – Hùng mạnh từ phòng khách. Mai thở vàng chạy ra, định giải thích, nhưng chưa kịp nói gì, một cái đấm xuống má cô. Tiếng “chát” vang lên, làm cả căn nhà như Im lặng đi. Bé Minh Càu ré lên trong phòng.

“Em làm vợ kiểu gì vậy? Bố mẹ ở nhà mà không lo được bữa sáng!” – Hùng gằn giọng, không để ý đến ánh mắt nhạt nhẽo của Mai. Cô ôm mặt, nước mắt rực rỡ, nhưng chỉ nằm yên quay vào phòng, trả con lên trộn. Bà Lan đứng đó, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng thở dài. Bố chồng, ông Tâm, lắc đầu, bỏ ra ngoài hút thuốc.

Mai không nói một lời nào. Cô chỉ nhắn một tin cho bố lòng mình: “Bố, con mệt quá.” Tin nhắn ngắn ngắn, không một lời kể lể, nhưng với ông Tuấn – bố Mai – đó như một tiếng kêu cứu.

Ông Tuấn, một người đàn ông 55 tuổi, sống ở quê cách nhà Mai hơn 100 cây số. Ông là một nông dân chân chất, cả đời tần tảo nuôi Mai không lớn. Khi Mai lấy Hùng, ông từng lo lắng vì gia đình nhà trai có vẻ dày khe, nhưng thấy con gái hạnh phúc, ông không nói gì. Tin nhắn của Mai đến vào lúc ông ngồi ngồi hiên nhà, hút thuốc lào. Đọc xong, ông yên tĩnh. Ông biết con gái mình không phải người hay hơn tiếc. Nếu Mai nhắn “gặp”, chắc chắn có chuyện lớn.

Không làm dự, ông dậy dậy, lấy chiếc xe máy cũ kỹ, mặc áo mưa dù trời không mưa, và chạy thẳng lên thành phố. Đường đêm dài, gió lạnh, nhưng trong lòng anh nóng bỏng cháy bỏng. Ông không gọi điện hỏi thêm, không muốn làm Mai lo. Ông chỉ biết, con gái mình đang cần ông.

Trong khi đó, ở nhà Hùng, không khí mạnh bao trùm. Mai không nói gì với chồng, chỉ Yên Lặng Chăm con, nấu bữa trưa cho cả nhà như chưa từng có chuyện gì xảy ra ra. Nhưng mỗi lần soi gương, vết đỏ trên má tạo cô không kìm được nước mắt. Cô tự hỏi, mình đã làm gì nói? Cô đã cố gắng hết sức để làm người vợ, người con dâu ngon, nhưng phải như chưa bao giờ đủ.

Hùng, sau cái đấm, cũng cảm thấy Hận thù. Anh biết mình đã quá nóng giận, nhưng cái tôi đàn ông tạo ra anh không mở miệng xin lỗi. Bà Lan, mẹ Hùng, thấy con dâu im lặng, cũng không nói gì thêm, nhưng trong lòng bà bắt đầu cảm thấy bất an. Chỉ có ông Tâm là phải như không để tâm, vẫn ngồi xem tivi như mọi ngày.

Đêm sau, khi cả nhà chìm vào giấc ngủ, tiếng xe rền rĩ dừng lại trước cổng. Mai giật mình, nghe tiếng gõ cửa dồn dập. Cô ra mở, đứng lặng khi thấy bố mình đứng đó, áo mưa ướt sũng, khuôn mặt đầy vẻ cương nghị. “Bố…” – Mai chưa đáp nói gì, ông Tuấn đã bước vào nhà, giọng trầm nhưng chắc chắn: “Gọi thằng Hùng dậy. Bố cần nói chuyện.”

Hùng, được đánh giá, bước ra phòng khách. Bà Lan và ông Tâm cũng dậy, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông Tuấn không vòng vo, nhìn thẳng vào Hùng: “Mày võ con gái tao, đúng không?” Hùng cứng phân, định mở phân bua, nhưng ánh mắt sắc lạnh của ông Tuấn tạo anh im bặt.

Không để Hùng trả lời, ông Tuấn quay sang ông Tâm và bà Lan: “Tôi không đến đây để cãi nhau hay dạy đời. Nhưng con gái tôi, tôi nuôi nó lớn, chưa bao giờ đánh đến một ngón tay. Các người để nó bị đánh vì cái gì? Vì không dạy nấu bữa sáng? Vì nó mệt mỏi chăm sóc các người cả đêm?”

Bà lan mặt, ông Tâm vẫn yên quay đi. Hùng gắn bắp: “Bố, con… con lỡ tay…” Nhưng ông Tuấn cắt lời: “Lỡ tay? Bạn nghĩ một cái đấm là lỡ tay? Bạn có biết nó đã khóc bao nhiêu đêm vì cố gắng làm vừa lòng nhà bạn?”

Rồi ông làm một công việc khiến cả nhà hưng phấn. Ông lấy từ trong túi áo một xấp tiền, những tờ tiền lẻ nhàu tai, được lực lượng cẩn thận bằng dây chun. Ông đặt lên bàn, giọng hiện lại: “Đây là tiền tôi dành cả năm, định sửa lại căn nhà cho Mai về thăm. Bây giờ, tôi đưa hết cho bạn. Tôi trình con gái tôi về. Nếu mày không trân trọng nó, thì để tôi đưa nó về quê. Tôi nên để nó đau khổ với tôi, còn hơn để nó sống mà bị khinh rẻ.”

Mai òa khóc, chạy đến ôm bố. Hùng đứng yên, mặt tái sinh. Bà Lan, lần đầu tiên, bước tới nắm tay Mai, giọng chạy: “Ông thông gia, tôi sai rồi. Tôi không dạy con trai mình cho tốt. Mai, con đừng đi. Mẹ xin lỗi con.”

Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Khi không khí đang căng thẳng như dây đàn, ông Tâm – người từ đầu đến giờ vẫn im lặng – bất ngờ lên tiếng. “Ông Tuấn, tôi kể ông nghe chuyện này. Hôm nay không phải lần đầu thằng Hùng đánh con Mai.” Cả nhà chậm chạp. Mai nhìn bố chồng, mắt mở to. Ông Tâm tiếp tục, giọng trầm buồn: “Hôm trước, tôi thấy nó chua với Mai, cũng vì chuyện nhỏ nhỏ. Tôi không nói, vì nghĩ vợ chồng trẻ tự giải quyết. Nhưng hôm nay, tôi không thể im nữa.”

Ông quay sang Hùng: “Mày có nhớ mẹ mày từng bị bố mày đánh không? Bạn từng hứa với tao sẽ không bao giờ để vợ mày chịu khổ như mẹ mày. Vậy mà mày làm gì hôm nay?” Hùng xoa đầu, nước mắt thảnh thơi. Hóa ra, bà Lan từng chịu đựng những trận đòn từ ông Tâm thời trẻ, và Hùng đã chứng kiến kiến trúc điều đó khi còn nhỏ. Anh từng thề sẽ không bao giờ để vợ mình phải bảo vệ như mẹ, nhưng hôm nay anh đã vỡ lời hứa hẹn.

Cú twist này khiến cả Mai và anh Tuấn nhẹ nhàng. Mai không ngờ rằng mẹ chồng mình, người luôn tỏ ra nguy hiểm, lại từng trải qua những đau khổ tương tự. Bà Lan bật khóc, ôm lấy Mai: “Mẹ không muốn đau khổ như mẹ ngày xưa. Mẹ sai vì không nói ra sớm, để thằng Hùng đi vào vết xeđổ của bố nó.”

Đêm đó, anh Tuấn không đưa Mai về quê. Sau khi mọi chuyện được nói ra, Hùng quỳ xin lỗi vợ và bố vợ. Anh hứa sẽ thay đổi, sẽ học cách kiểm soát cảm xúc và trân trọng Mai hơn. Bà Lan cũng hứa sẽ không còn thấm khe với dâu, mà sẽ coi Mai như con lòng. Ông Tâm, dù ít nói, cũng nắm tay ông Tuấn, hứa sẽ dạy con trai mình tốt hơn.

Ông Tuấn ở lại vài ngày, không phải kiểm tra, mà để trò chuyện với gia đình thông gia. Ông kể về những năm tháng khó khăn nuôi Mai, về tình yêu của một người dành cho con gái. Những câu chuyện kể khiến cả nhà Hùng nhận ra rằng, đằng sau cái đấm, là những vết thương cần được chữa lành, và đằng sau một gia đình, là sự giác ngộ và tha thứ.

Mai, dù vẫn còn đau lòng, hãy quyết định chọn Hùng một cơ hội. Cô biết, hành trình phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng với tình yêu của bố và sự thay đổi của gia đình chồng, cô tin mình có thể tiếp tục. Xấp tiền tiền êm ái của ông Tuấn được đặt lại vào tay ông, nhưng lần này, nó không chỉ là tiền mà là biểu tượng của tình yêu vô điều kiện mà ông dành cho con gái.

Căn nhà nhỏ lại ấm áp, không phải vì bữa sáng được làm đúng giờ, mà vì những trái tim đã tìm được cách nói thật với nhau.

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết mới

  • Subeo – con trai 15t của Cường Đô La vào tập đoàn gia đình, giữ một vị trí QUAN TRỌNG, ai nghe cũng nể
  • Sau 5 tháng chồng mất, vợ Quý Bình bật khóc lên tiếng bị gán ghép qua lại ngoài luồng với cả cháu rể: “Các bạn chụp hình của Tuấn, ghép hình Tuấn vô luôn là xúc phạm rất nặng nề”
  • Ông Tuấn đã bước vào nhà, giọng trầm nhưng chắc chắn: “Gọi thằng Hùng dậy. Bố cần nói chuyện.”
  • “Mẹ ơi, mới có nửa tháng, Linh vẫn còn y/ế//u, mẹ ở thêm ít lâu nữa được không?”
  • NSND Hồng Vân và bà Phương Hằng: 2 nhân vật được CDM quan tâm nhất lúc này

Bình luận gần đây

  1. Một người bình luận WordPress trong Chào tất cả mọi người!

Lưu trữ

  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 5 2025
  • Tháng 4 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024
  • Tháng 9 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×