Bà xã của Công Lý đã trải lòng về những ngày giông bão nhất cuộc đời khi chồng ngã bệnh. Vừa chăm chồng ốm với bao nỗi niềm, có khi cô còn phải “xù lông” lên để bảo vệ anh.
NSND Công Lý bị đột quỵ từ tháng 7/2021. Đến nay sau gần 2 năm, “cô Đẩu” vẫn chưa thể hoàn toàn trở lại với công việc. Mỗi lần lộ diện, anh lại được công chúng hết sức quan tâm. Ít ai biết, để đi được đến ngày hôm nay, nam danh hài sinh năm 1973 và bà xã kém 15 tuổi Ngọc Hà đã phải vượt qua không ít giông bão.
Tâm sự với chúng tôi, vợ Công Lý không khỏi xúc động khi nhớ lại khoảng thời gian biến cố và thổ lộ về cuộc sống hiện tại khi bão tố dần lùi xa, cùng những hy vọng vào tương lai tốt đẹp hơn phía trước.
– Chào Ngọc Hà, nhiều người biết tới chị với tư cách là vợ NSND Công Lý. Còn cuộc sống của cô gái Ngọc Hà trước khi lấy anh Công Lý như thế nào, đó có phải là một cuộc sống êm đềm, ít biến cố?
Cuộc sống của cô gái Ngọc Hà trước khi quen anh Lý, tôi nghĩ đó có thể gọi là một cuộc sống êm đềm. Đến bây giờ tôi vẫn là chính mình thôi nhưng thời điểm ấy tôi có thể thoải mái trong suy nghĩ, hành động. Chẳng hạn như về cách ăn mặc, tôi sẽ không bị mọi người săm soi quá nhiều.
Khi lấy anh Lý, cái mác “vợ nghệ sĩ Công Lý” giúp cho tôi rất nhiều trong công việc. Nhưng ngược lại, nó cũng cho tôi nhiều điều khổ tâm, thậm chí phải khóc trong ấm ức.
Thời điểm mới quen anh Lý, một số người thì đồng tình ủng hộ, một số lại cho rằng có lẽ tôi háo danh nên lựa chọn anh Công Lý. Anh Công Lý là một người tài năng nhưng chuyện tình cảm của anh ấy luôn là tâm điểm của dư luận, tôi lại xuất hiện là một người đến sau nên càng kích thích mọi người quan tâm nhiều hơn. Người ủng hộ cũng nhiều, nhưng tiêu cực cũng không ít.
Trước và sau khi đến với anh Lý, phong cách ăn mặc của tôi vẫn thế, không có nhiều thay đổi. Bởi vì trước hết mọi người hay gọi tôi là một người mẫu hay người đẹp, bản thân tôi cũng từng bước ra khỏi một cuộc thi Hoa hậu. Tôi là người chú trọng việc ăn mặc, không quá “bánh bèo”, điệu đà. Tôi nghĩ gu ăn mặc của mình chỉ là văn minh thôi, may mắn là không bị sến súa.
Nhưng khi đi bên cạnh anh Lý, mọi người sẽ “soi” rằng cô này mặc cái gì, dùng túi xách hiệu gì, mang giày gì… Mệt mỏi hơn nữa là thời điểm anh ấy bị ốm, kinh tế đi xuống, tôi vẫn dùng những món đồ đã cũ, thậm chí có những món đồ mà Á hậu Thụy Vân và mọi người tặng tôi; khi tôi dùng, mọi người quay ra chỉ trích: “Tại sao chồng ốm, hoàn cảnh khó khăn như thế mà vẫn thấy dùng túi hàng hiệu, mặc áo hàng hiệu nhỉ?“. Nhưng đằng sau đấy, mọi người không tìm hiểu tại sao tôi lại có một hình ảnh như thế. Mọi người chỉ nhìn những cái trước mắt để chỉ trích mình thôi.
– Chưa kịp hưởng nhiều mật ngọt thì chồng ngã bệnh sau nửa năm kết hôn, thời điểm anh Lý bị bệnh có phải là những ngày giông bão nhất cuộc đời chị?
Đúng như vậy! Từ bé đến lớn, tôi may mắn sống trong một gia đình mà bố mẹ, anh chị em rất yêu thương mình. Chỉ cần con ốm thôi là mẹ đã rất là lo lắng. Mẹ lo cho tôi từ miếng ăn, giấc ngủ. Đến khi đi làm, bận rộn với công việc, về nhà có khi cơm nước là mẹ đã nấu sẵn cho mình rồi. Tôi phải nói thật, có khi tôi chưa giặt cho mẹ tôi nổi một bộ quần áo đâu, bởi vì mẹ lúc nào cũng chỉ muốn con mình khỏe mạnh, vui vẻ đi làm thôi. Tôi nghĩ bà mẹ nào cũng thế, hy sinh và yêu thương con.
Nhưng rồi khi anh Lý ốm, đến thời điểm bây giờ đã là 1 năm rưỡi, có những lúc buồn nói chuyện với bạn bè, tôi ước đó chỉ là một giấc mơ, tỉnh dậy mình sẽ trở lại với hiện thực, mình sẽ không còn khổ tâm như thế nữa… Khi anh Lý ốm, cuộc sống của tôi thay đổi 180 độ. Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi phải chăm người ốm.
Trộm vía là bố mẹ tôi khỏe mạnh, tôi chưa phải chăm sóc bố mẹ khi ốm đau, không phải đi viện dài ngày. Cũng có lúc mẹ ốm nhưng mẹ chỉ đi viện 1-2 ngày thôi là đã về rồi. Ông bà cũng vậy, thời điểm ông bà tôi ốm thì đã có các bác và người giúp việc lo, là phận cháu, tôi cũng không phải vào viện quá nhiều. Bản thân tôi là một người rất sợ đến viện, tôi sợ nhìn những cảnh nguời ta ốm đau, có khi khổ sở, nằm vật vã với căn bệnh. Tôi nhìn thấy và tôi cảm giác tôi bất lực, muốn giúp cũng không thể giúp được nên rất sợ đến bệnh viện.
Nhưng cuối cùng anh Lý ốm, tôi vẫn nhớ đó là thời điểm nắng nóng đỉnh điểm của mùa hè 2021, ngày 23/7. Tôi ở viện và thức trắng đêm hôm ấy. Sau đó tôi về nhà 1 tuần, lúc anh Lý rơi vào hôn mê sâu. Khi bác sĩ gọi tôi đến để chăm anh Lý, lúc đó tôi không tin rằng mình sẽ phải ở viện lâu đến thế. Lúc đó, tôi ngây thơ và mơ hồ, nghĩ chắc anh chỉ ốm cùng lắm là 1 tháng thì hai vợ chồng sẽ ra viện thôi. Nhưng cuối cùng, vợ chồng tôi đã ở trong viện suốt 3 tháng.
Một người ốm bình thường thì người chăm cũng đã mệt, huống hồ là một bệnh nhân bị đột quỵ. Tôi nghĩ những ai có người nhà bị đột quỵ thì họ sẽ hiểu, chăm một người đột quỵ vất vả và khó khăn như thế nào. Tôi kể ra đây không phải muốn mọi người nghĩ tôi chăm chồng một tí đã kể lể, mà tôi tự hào về những gì tôi và chồng tôi đã vượt qua.
Thời điểm ấy, anh Lý bị liệt nửa người bên phải. Một nửa người bên trái, sau 20 ngày nằm nhiều quá đã yếu. Đến mức độ anh Lý không mở nổi chai nước bằng tay còn lại của bên khỏe. Nhưng đến bây giờ, để anh Lý quay trở lại sinh hoạt được bình thường, chúng tôi đã vượt qua rất nhiều.
Không có một đêm nào tôi ngủ ngon giấc cả. Bác sĩ dặn tôi phải kê gối ở bên phải cho anh Lý, nếu như không kê, anh ấy sẽ bị vẹo cổ vẹo vai, vai sẽ bị lệch, không đẹp. Lúc đó, tôi không cần biết anh Lý có quay trở lại làm nghề hay không, nhưng trước hết, những gì cần làm tôi sẽ giúp cho chồng. Tôi không muốn anh ấy có bộ dạng, người ngợm lệch lạc.
– Đi qua giông bão, chị cảm nhận được những bài học gì về cuộc sống và những người xung quanh?
Trải qua biến cố như thế, tôi thấy một điều là tôi lì lợm. Bởi vì khi anh Lý ốm, có một số người có thể họ cũng quan tâm đến anh ấy nhưng cách quan tâm không đúng với thực tế. Tôi thẳng thắn anh Lý là một bệnh nhân đột quỵ, nếu như muốn biết anh ấy phục hồi tốt hay không thì bạn phải hỏi bác sĩ khoa phục hồi chức năng, chứ bạn không thể hỏi bác sĩ khoa hô hấp, khoa tim mạch, khoa xương khớp… để phán bệnh cho anh ấy được. Nhưng thời điểm ấy, mọi người hay hỏi qua bác sĩ khoa này, xong bác sĩ khoa này lại hỏi bác sĩ khoa kia. Nó thành tam sao thất bản, khiến cho lúc đó anh Lý tưởng chừng quá nặng nề, mọi người ví cảm giác như anh ấy trở thành phế nhân.
Hàng ngày tôi nhận rất nhiều cuộc điện thoại, tin nhắn… Tôi không trả lời, bởi vì tôi cảm thấy không cần thiết phải lên tiếng. Tôi nghĩ, cách trả lời tốt nhất cho tương lai ở thời điểm ấy là anh Lý phải khỏe và trở lại bình thường.
Đến bây giờ vẫn có nhiều khán giả hỏi thăm về anh Lý và cho biết có người nhà bị đột quỵ, họ hỏi tôi phương pháp cho anh Lý như thế nào. Cái sai lầm của mọi người là hay thấy người nào đó bị bệnh giống người nhà mình thì đến để xin bí quyết. Tôi nghĩ là không đúng, bởi vì thể trạng của mỗi người khác nhau. Đột quỵ thì có người bị đột quỵ tim, có người đột quỵ não. Đột quỵ não thì có người chảy máu não, có người nhồi máu não nhưng vùng tổn thương của mỗi người khác nhau. Thế thì không thể áp dụng của anh này với anh kia, không thể áp dụng thuốc của người này với người kia được. Bởi vì tôi không phải là bác sĩ, nếu tôi tư vấn như thế là tôi giết chết tôi, giết chết cả người đang hỏi tôi và bệnh nhân nữa.
Khi mọi người hỏi, tôi chỉ có một lời khuyên chung: Khi bệnh nhân bị đột quỵ, cấp cứu là đầu tiên, cấp bách. Sau cấp bách là phục hồi chức năng. Và để phục hồi chức năng thì phải hỏi bác sĩ chuyên môn của khoa phục hồi chức năng chứ không thể đi hỏi bác sĩ khoa khác được. Trả lời như thế nhưng tôi nhận phải rất nhiều điều tiêu cực.
Ở trong bệnh viện, tôi vừa chăm anh Lý, vừa phải đóng vai ác, “xù lông” lên bảo vệ anh ấy trước những người tò mò. Người ta thấy và hỏi: “Ô Công Lý à? Công Lý ốm à? Tại sao Công Lý trông lại thế này nhỉ?”, thế là mọi người giơ máy ảnh lên chụp. Có những người biết là tôi không cho phép chụp ảnh, họ tìm cách như gọi điện thoại Facetime cho một ai đó và chụp lại.
Tôi phải chạy ra nói chuyện, tôi bảo: “Nếu như anh chị thực sự muốn chụp ảnh với anh Lý thì cứ nói với em, chứ đừng chụp trộm anh Lý trong hình ảnh xấu xí như bây giờ. Bởi vì bây giờ anh Lý rất khổ và em rất khổ. Em không muốn để hình ảnh của anh Lý phát tán ra bên ngoài, trông thực sự đáng thương như thế. Vợ chồng em bây giờ cũng đã đáng thương rồi. Xin đừng chụp ảnh nữa”. Tôi muốn xóa hình ảnh ấy đi. Đó là lý do tại sao trong suốt 3 tháng trời anh Lý nằm viện, không có bức ảnh nào bị lọt ra bên ngoài.
– Nay anh Công Lý đã 50 tuổi lại sức khỏe yếu, trong khi chị đang xuân sắc, chị có nghĩ đến tương lai sau này của mình sẽ như thế nào?
Nếu nói không nghĩ đến tương lai là nói dối, nhưng nghĩ đến tương lai thì tôi lại có niềm tin ở trong đấy. Tôi nghĩ rằng mình cứ có niềm tin thì sẽ gửi những tín hiệu tích cực đến vũ trụ. Giống như tôi vẫn hay cảm ơn mọi người, cảm ơn khán giả vì mỗi một lời chúc của khán giả là tiếp thêm cho vợ chồng chúng tôi một năng lượng tốt. Mọi người bảo là: “Chúc Công Lý mau khỏe nhé”, “Chúc Công Lý sớm quay trở lại với công việc”… 1 người chúc, 2 người chúc, 1000 người chúc… là tôi tin nguồn năng lượng ấy sẽ đến với anh Lý và anh ấy sẽ sớm quay trở lại.
Trước khi tôi đến với anh Lý, tôi nghĩ tất cả mọi người xung quanh, bạn bè của anh và các bầu show đều biết anh ấy là một người nghệ sĩ sống bản năng. Anh ấy không tập trung quá nhiều đến việc kiếm kinh tế, chỉ gọi là đủ sống thôi. Thời điểm quen anh ấy, mọi người hỏi tôi: “Anh Lý đâu có dư dả gì, tại sao lại lựa chọn anh ấy?“. Tôi nói luôn, đó là tôi lựa chọn con người anh ấy chứ không phải lựa chọn của cải, vật chất. Nếu coi trọng của cải vật chất thì tôi không lựa chọn anh Lý rồi! Tôi nghĩ cũng là duyên số nữa.
Thời điểm bây giờ, anh Lý ốm đau bệnh tật và cũng đã ở tuổi như thế rồi. Còn tôi, nói như bạn là vẫn còn “phơi phới”. Nhưng tôi có niềm tin ở người đàn ông này, tôi nghĩ anh ấy sẽ quay trở lại với công việc. Mình hãy tin như thế đi. Nếu như mình không tin thì mình làm sao mà đi cùng họ, vượt qua được giông bão ở thời điểm cách đây hơn 1 năm về trước?
Quan điểm của tôi từ trước đến nay, từ khi còn là một cô sinh viên, tôi đã cho rằng mình không nên tô hồng tương lai nhưng cũng không nên bôi đen quá khứ. Đừng bao giờ dệt hoa thêu gấm vì điều đó nó không thực tế. Mình cứ sống đẹp cho ngày hôm nay, đừng nói trước điều gì hay ho cả.
Tôi cũng là một phóng viên và tôi chiêm nghiệm: Có những người nghệ sĩ họ đã viết nên những câu chuyện cổ tích khiến mọi người cảm động, nhưng đến một thời điểm nào đấy, duyên số họ đổ vỡ thì khán giả quay ra trách móc: “Ôi, ngày xưa nói hay lắm cơ mà? Cùng nắm tay nhau đi qua giông bão cơ mà? Bây giờ thì thế nào?“.
Chính vì thế, tôi không có thói quen trả lời trên truyền thông, “tô hồng” chuyện tình của tôi với anh Lý. Mà tôi chỉ trả lời những gì thẳng thắn và thật thà, những gì mà tôi đang nghĩ và đang làm.
– Còn về chuyện con cái, do duyên chưa tới hay 2 người chủ động chuyện chưa có em bé?
Tôi và anh Lý cưới nhau đã 3 năm. Thời điểm đó, chúng tôi cũng đã muốn có em bé nhưng đúng là duyên chưa tới, cộng thêm việc anh ấy bị ốm. Thành ra, tự tôi muốn dốc toàn bộ thời gian, công sức, tiền bạc cho anh Lý trong 3 năm đầu tiên, để anh ấy cứng cáp, khỏe mạnh nhất có thể.
Tôi nghĩ con cái nhiều khi cũng là do duyên số. Hiện tại, tôi sẽ gác lại suy nghĩ có con. Nói thật tôi rất yêu trẻ con. Tôi có 4 đứa cháu, đi đâu tôi cũng mua quà cho các cháu, chỉ muốn cưng nựng, ôm hôn chúng nó. Tôi nghĩ nếu có con, tôi cũng sẽ thế.
Nhưng hoàn cảnh bây giờ chưa cho phép để chúng tôi nghĩ đến chuyện này. Tôi đành gác lại và đợi đến khoảng 2-3 năm nữa, đến khi mà cuộc sống, kinh tế và sức khỏe của anh Lý ổn định hơn, thì tôi nghĩ lúc đó mình có con cũng chưa quá muộn. Người ta vẫn nói có con còn hơn không và thời điểm nào cũng được, miễn là mình đảm bảo được về yếu tố sức khỏe và kinh tế để nuôi dạy một đứa con thật tốt.
– Cho dù 2-3 năm nữa nếu có con, anh Lý cũng đã nhiều tuổi, đôi khi không thể linh hoạt trong việc chăm sóc đứa trẻ, trách nhiệm gánh vác dồn lên vai chị nhiều hơn. Chị có nghĩ đến điều đó?
Tôi đã từng nghĩ đến điều đó rồi nhưng chắc là tôi lạc quan, hay là do tôi ỷ vào gia đình? Tôi cũng không rõ nữa. Nhưng mẹ tôi vẫn luôn động viên: “Cứ đẻ đi, mẹ còn khỏe, mẹ chăm cháu cho”. Chị tôi và em gái tôi cũng may mắn có bà ngoại ở gần. Tôi nghĩ nếu có một đứa con ra đời, tôi tin mọi người sẽ hỗ trợ tôi rất nhiều. Tôi nghĩ là tôi sẽ không đơn độc đâu!
– Còn về phía gia đình chồng chị?
Bố mẹ chồng tôi cũng đã nhiều tuổi rồi. Ông bà động viên về tinh thần thôi cũng là tốt lắm rồi. Đôi khi mình mệt mỏi nhưng cũng chỉ cần một lời động viên thôi là vẫn vượt qua được.
– Đối mặt với nhiều lời bàn tán, chị đã học được cách thả lỏng bản thân và tránh bị tác động bởi những lời nói không hay liên quan đến cuộc sống của vợ chồng mình?
Thời điểm đầu khi anh Lý ốm, tôi tủi thân rất nhiều. Vì mình đang mệt mỏi về thể xác, stress về tinh thần cộng thêm những lời chỉ trích của mọi người. Tôi tự động viên mình, người dưng thì chấp làm gì, bởi họ đâu biết mình là ai.
Nhưng nếu là những người thân thiết mà mình từng quý mến, họ nói những điều không đúng về mình, tôi buồn chứ. Tôi cảm giác bị tổn thương nhưng sẽ không bộc lộ ra mà chỉ nghĩ trong đầu. Tôi nghĩ, nếu người ta thực sự thương, quý mình thì người ta đã không hành xử, nói ra những lời như thế. Còn khi người ta cố tình không chịu hiểu thì mình giải thích người ta cũng vẫn không hiểu.
Tôi cũng đã mạnh mẽ hơn. Tôi chỉ buồn lúc đấy thôi rồi sau đó sẽ tự tìm cho mình niềm vui mới. Đang chăm anh Lý như thế này, tôi cũng khá là bận rồi. Lo cho anh ấy ăn uống, đưa đi tập hàng ngày rồi tôi phải quay trở lại với công việc của tôi để kiếm kinh tế nữa. Tôi gặp đối tác, bàn thảo với nhóm của mình về công việc… Chính vì thế, tôi khá bận rộn. Nếu rảnh để nghĩ linh tinh thì tôi sẽ bật phim lên để xem, tôi là một người rất nghiện phim.
– Việc chị nhiều lần bày tỏ sự bức xúc hay tâm sự về những khó khăn trong quá trình cùng chồng chữa bệnh khiến có người cho rằng chị “than nghèo kể khổ”. Chị nghĩ sao?
Tôi nghĩ đó là thời điểm 1 năm về trước. Nếu nói tôi “than nghèo kể khổ” là không đúng. Tôi từng chia sẻ trên một tờ báo, và một số người rút đoạn trả lời của tôi trong bài, biến thành câu than vãn rồi đăng lên Facebook. Nếu đọc tổng thể thì hoàn toàn không như vậy.
Có những lúc tôi đăng status, story với mục đích trêu đùa bạn bè chứ không có chuyện gì căng thẳng. Đúng là có thời điểm tôi bộc phát, bởi vì tôi là con người mà, có phải cỗ máy đâu. Nếu mà bị đả kích nhiều quá, tôi chỉ muốn đăng với mục đích chia sẻ. Nhưng sau này, nhận được nhiều góp ý là không nên làm như thế thì tôi cũng đã hạn chế đi rất nhiều. Thay vì viết lên Facebook, tôi gặp gỡ bạn bè để chia sẻ, trải lòng.
– Sau chuyến đi Nhật vừa qua, tình hình sức khỏe của anh Lý đã có những tiến triển thế nào?
Trộm vía, sức khỏe của anh Lý ngày càng tốt hơn chứ không có chuyện xấu đi. Mọi thứ của anh bây giờ rất ổn, chỉ có vận động tay chân chưa được linh hoạt, điều đó nhìn thấy rõ ràng nhất. Chính vì thế, anh Lý chưa được tự tin, anh ấy cứ thu mình và không muốn đi ra ngoài nhiều.
– Chị đang có những kế hoạch gì trước mắt và lâu dài cho cuộc sống của hai vợ chồng?
Trong năm nay và khoảng nửa năm sau, tôi vẫn dành nhiều thời gian để anh chữa bệnh, phục hồi chức năng hết mức có thể. Vợ chồng tôi cũng may mắn có NSND Nguyễn Trung Hiếu – Giám đốc Nhà hát Kịch Hà Nội và một số anh em, bạn bè hỗ trợ rất nhiều, giúp vợ chồng cố gắng tập luyện để anh Lý sớm quay lại công việc.
Song song đó, tôi cũng quay trở lại dần dần với công việc. May mắn công việc của tôi khá đều đặn. Bản thân tôi là một người làm truyền thông, quản lý truyền thông cho một số nghệ sĩ, KOL, định hướng hình ảnh cho một số nhãn hàng… Tôi cũng được các nhãn hàng yêu mến. Tôi trêu rằng chắc Tổ nghề vẫn đang “đãi” mình nên cũng túc tắc, vui vẻ, vẫn làm được việc. Còn để làm lớn thì chắc tôi không có thời gian.
– Hiện tại kinh tế trong nhà, chị là người kiếm chính?
Tôi là người kiếm chính. Anh Lý ốm, lương nhà hát thì được bao nhiêu đâu, cũng không có “sô chậu” bên ngoài, nên tôi phải rất chịu khó trong công việc. Tôi đang làm giám đốc truyền thông cho một cuộc thi sắc đẹp khá lớn nên tới đây khá là bận rộn và áp lực. Riêng việc đó cũng chiếm khá nhiều thời gian của tôi rồi. Cộng thêm việc làm KOL, quản lý truyền thông cho một số nghệ sĩ…
Tôi nghĩ việc gì cũng được, miễn là làm ra tiền và không phạm pháp. Tôi phải nói thật, bây giờ tôi rất cần tiền, lúc nào cũng trong tình trạng cần tiền.
– Vì đặc thù công việc nên chị luôn giữ hình ảnh đẹp cho mình?
Tôi thấy rất buồn cười vì có những bài viết “bóc giá hàng hiệu vợ Công Lý”. Thực sự, đọc xong tôi thấy xấu hổ. Bởi vì so với nhiều vợ của các nghệ sĩ khác, tôi chỉ là hạt cát thôi. Món đồ của tôi rất vừa vặn, vừa phải. Nó cũng đã có từ trước đấy, đã cũ rồi, không phải là mới mẻ gì. Nhưng có thể mọi người vẫn thích “soi”. Soi xong mọi người quay ra chỉ trích mình. Cũng có những người nói rằng thích rất gu thời trang của tôi, tôi rất vui. Song không ít những thành phần bình phẩm như: “Chồng ốm như thế mà sao cô này diện như vậy?”.
Nếu như tôi là một KOL, người làm truyền thông mà hình ảnh của tôi không đẹp thì sao nhãn hàng người ta dám book tôi. Tuy nhiên, việc chỉ trích chỉ là nhỏ thôi. Còn đa phần tôi nhận được rất nhiều tin nhắn rằng mọi người thương tôi. Thực sự tôi thấy vẫn đang được yêu mến rất nhiều. Tôi hạnh phúc vì điều đấy. Tôi nên vui mừng vì những điều như thế chứ không việc gì phải bi quan cả.
Con người ta ai cũng trải qua những phút giây đau khổ, hạnh phúc. Kể cả trong 1 ngày, 1 tháng mình sẽ có nhiều trạng thái, nhưng trạng thái bi quan chỉ đến với tôi trong chốc lát thôi, sau đó trở lại với thực tế.
– Trong cuộc sống, anh Công Lý có hành động gì lãng mạn đối với chị?
Bình thường, anh Lý đi nước ngoài hay mua quà cho tôi. Biết tôi thích ăn ổi, đi đâu nhìn thấy hàng ổi ngon, anh ấy cũng mua về. Có lần tôi đi công tác trong Sài Gòn, thấy anh chụp ảnh và bảo: “Mua ổi này, về mà ăn này”... Đêm có những hôm tôi nằm tung chăn ra, anh ấy dậy đi vệ sinh thấy lại đắp chăn cho vợ. Những hành động rất nhỏ thôi.
– Trên TikTok gần đây, những video giản dị của chị và nghệ sĩ Công Lý nhận được nhiều cảm tình của khán giả. 2 người có ê-kíp để xây dựng?
Tôi và anh Lý đã bắt đầu xây dựng kênh TikTok. Mọi người nhìn thấy những clip đời thường của mình và ủng hộ rất nhiều. Có những hành động đơn giản thôi như một clip anh Lý ăn cơm với trứng cũng nhận được hàng triệu view. Tôi nghĩ mọi người thích những điều dân dã, bình dị đó hơn là những thứ hào nhoáng.
Thật ra, vợ chồng tôi cũng là những người bình dị. Chúng tôi và anh quản lý tự làm TikTok thôi chứ không có ê-kíp nào chuyên nghiệp. Mọi người thấy những clip quay của chúng tôi đều rất thô sơ, đơn giản. Tôi nghĩ khán giả cũng thích những điều như thế và tôi thấy vui lắm! Tôi hy vọng kênh của tôi và anh Lý sẽ phát triển hơn để công chúng biết đến gia đình chúng tôi nhiều hơn qua mạng xã hội này.
– Chân thành cảm ơn những chia sẻ của Ngọc Hà. Chúc chị và NSND Công Lý thật nhiều sức khỏe và sớm hoàn thành những dự định của mình!