Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

B::ỏ vợ ngh::èo để làm con rể Giám đốc, đêm tân hôn vừa v::én v::áy vợ lên người đàn ông ch::ế::t đứng

Posted on 31/12/2025 by BTV

Chiến đứng trước gương, tay run run chỉnh lại chiếc cà vạt hàng hiệu trị giá bằng cả tháng lương của một công nhân bình thường trước đây. Trong gương phản chiếu hình ảnh một chú rể bảnh bao, tóc vuốt keo bóng lộn, toát lên vẻ thành đạt của một doanh nhân trẻ. Bên ngoài sảnh tiệc, tiếng nhạc giao hưởng du dương, ánh đèn pha lê lộng lẫy và hàng trăm quan khách thượng lưu đang nâng ly chúc tụng rôm rả.

Hôm nay là ngày Chiến cưới Thiên Kim – con gái rượu của tổng giám đốc tập đoàn bất động sản lớn nhất thành phố.

Chiến nhếch mép cười khẩy, ký ức bất chợt dội về hình ảnh ánh mắt ầng ậc nước của Lan – người vợ cũ “nghèo rớt mồng tơi” khi gã ném tờ đơn ly hôn vào mặt cô ấy cách đây 3 tháng. “Anh chán cái cảnh đi làm về chui rúc trong cái phòng trọ 15 mét vuông rồi. Lan ạ, em rất tốt nhưng em không giúp anh đổi đời được. Anh cần tiền, cần quyền lực.”

Lan không gào thét, không níu kéo, chỉ lặng lẽ ký đơn rồi xách chiếc vali cũ mèm rời đi trong chiều mưa. Lúc đó, Chiến thấy nhẹ nhõm như trút được gánh nặng ngàn cân. Ai chửi gã là đồ khốn nạn, là kẻ phụ bạc, hay thậm chí là “chó chui gầm chạn” cũng được. Thời đại này, sĩ diện có mài ra ăn được không? Với Chiến, chỉ có tiền mới là chân ái.

Và giờ đây, Chiến đã thắng. Đám cưới này là tấm vé thông hành đưa gã thẳng vào giới thượng lưu. Bố vợ đã hứa sẽ cất nhắc gã lên ghế Phó Giám đốc chi nhánh ngay sau tuần trăng mật.

Đêm tân hôn. Căn phòng tân hôn rộng thênh thang trong căn biệt thự triệu đô được trang hoàng bằng nến thơm và hoa hồng nhập khẩu. Thiên Kim ngồi trên giường, buông lơi bờ vai trần trong chiếc váy ngủ lụa mỏng manh màu đỏ rượu, quyến rũ đến chết người. Cô ấy đẹp, một vẻ đẹp sắc sảo, kiêu kỳ và nồng nặc mùi tiền.

Chiến uống cạn ly rượu vang để lấy dũng khí, lòng rạo rực như lửa đốt. Từ lúc yêu nhau đến giờ, Kim luôn giữ khoảng cách, nói muốn giữ gìn sự thiêng liêng đến đêm tân hôn. Điều đó càng khiến Chiến tin rằng mình đã vớ được một tiểu thư khuê các, ngoan hiền hiếm có.

– Lại đây với em nào, chồng yêu. – Kim ngoắc tay, giọng lả lướt đầy mê hoặc. Chiến lao đến như một con thiêu thân, ôm chầm lấy cô vợ vàng ngọc. Mùi nước hoa đắt tiền xộc vào mũi khiến gã ngây ngất. Gã bắt đầu hôn lên cổ cô ấy, đôi tay run run đầy tham lam kéo chiếc váy ngủ lên cao. Trong đầu Chiến đang vẽ ra viễn cảnh về một làn da trắng ngần, mịn màng không tì vết của cô chiêu được nuôi trong nhung lụa từ bé.

Nhưng khi chiếc váy được vén lên quá eo, đập vào mắt Chiến là một cảnh tượng kinh hoàng. Chiến sững người, mắt trợn trừng, bật ngửa ra sau, suýt ngã đập đầu xuống sàn nhà đá hoa cương lạnh lẽo.

Vùng bụng của Thiên Kim – nơi lẽ ra phải phẳng lì và mượt mà – lại chằng chịt những vết rạn. Không phải vài vết rạn mờ mờ, mà là những vết rạn sâu hoắm, nhăn nhúm, da chùng xuống, chảy xệ, những đường vân thâm tím đan xen trắng bệch chằng chịt. Nó giống như dấu tích của một quả bóng bị bơm căng quá mức rồi xì hơi nhiều lần, để lại một lớp da bùng nhùng đáng sợ đến mức rợn người.

– Em… bụng em bị sao thế này? – Chiến lắp bắp, cảm giác ham muốn tụt xuống tận gót chân, thay vào đó là sự hoang mang tột độ.

Trái ngược với vẻ hoảng loạn của Chiến, Thiên Kim không hề xấu hổ hay e ngại. Cô ấy bình thản kéo váy xuống che đi vùng bụng, với tay lấy bao thuốc lá trên đầu giường, châm lửa, rít một hơi dài rồi phả khói thẳng vào mặt người chồng mới cưới. Vẻ e thẹn, ngượng ngùng ban nãy biến mất sạch trơn, thay vào đó là nụ cười nhếch mép đầy khinh bỉ.

– Sao? Sốc à? Tưởng vớ được gái tân hả?

Chiến chết lặng, mặt cắt không còn giọt máu: – Cô… cô nói thế là sao?

Kim đứng dậy, đi lại phía bàn trang điểm, vừa soi gương tô lại son vừa thong thả nói: – Vết rạn của 4 lần sinh nở đấy, cưng ạ. Thẩm mỹ viện xịn nhất cái đất này cũng bó tay rồi, cắt da thừa cũng không hết được dấu tích đâu, nên tôi đành kệ thôi.

– Bốn… bốn lần? – Tai Chiến ù đi, cảm giác như sét đánh ngang mày – Cô đùa tôi à? Cô chưa bao giờ nói…

– Anh có hỏi đâu mà tôi nói? – Kim cười lớn, tiếng cười sắc lạnh vang vọng trong căn phòng kín – Anh chỉ quan tâm đến bố tôi là Giám đốc, nhà tôi có bao nhiêu đất, bao nhiêu tiền thôi mà.

Rồi Kim tiến lại gần, vỗ vỗ vào má Chiến – cái vỗ nhẹ nhưng đau điếng như một cái tát vào lòng tự trọng của thằng đàn ông: – Nghe cho rõ đây. Tôi là một người đàn bà “chơi bời” có tiếng cái đất này. Bốn đứa con của tôi là con của 4 người đàn ông khác nhau, toàn đại gia máu mặt cả đấy, nhưng chẳng ai chịu cưới tôi vì họ không ngu. Bố tôi cần một thằng con rể ngu ngơ, xuất thân thấp kém, hám tiền và không có gốc gác để làm “bình phong”, hợp thức hóa cái danh phận cho 4 đứa cháu ngoại của ông ấy. Và anh – Chiến ạ – là ứng cử viên sáng giá nhất mà chúng tôi tuyển chọn được.

Chiến bàng hoàng, chân tay bủn rủn. Hóa ra, gã không phải là “chuột sa chĩnh gạo” như gã tưởng, mà là con tốt thí trong ván cờ danh dự của gia đình hào môn này. – Tôi không chấp nhận! Tôi sẽ ly hôn! Đồ lừa đảo! – Chiến gào lên, vùng vẫy lao ra phía cửa phòng.

Nhưng tay nắm cửa xoay mãi không mở. Cửa đã bị khóa trái từ bên ngoài.

– Muộn rồi cưng ơi. – Kim ngồi xuống giường, bắt chéo chân đầy quyền uy – Bố tôi đã cho vệ sĩ canh gác bên ngoài. Anh nghĩ bước chân vào cái nhà này mà dễ ra thế sao? Anh đã ký hợp đồng hôn nhân rồi. Nếu anh bỏ đi bây giờ, anh sẽ phải đền bù danh dự cho tôi số tiền mà cả đời anh đi làm thuê, bán mạng cũng không trả nổi đâu. Hơn nữa, với quyền lực của bố tôi, ông ấy sẽ khiến anh không sống nổi, không xin được việc ở bất cứ đâu tại cái thành phố này.

Chiến trượt dài xuống nền nhà lạnh ngắt, bất lực tột cùng. Sự hào nhoáng, giấc mơ đổi đời, chức phó giám đốc… tất cả sụp đổ tan tành ngay trước mắt.

– Nhiệm vụ của anh đơn giản lắm. – Kim tiếp tục, giọng lạnh lùng ra lệnh – Ban ngày làm tài xế đưa đón tôi và các con đi học, đóng vai người cha mẫu mực, người chồng hạnh phúc trước mặt thiên hạ. Tối về thì ngủ sô-pha. Anh sẽ có tiền tiêu vặt hàng tháng, nhưng đừng mong động vào một xu tài sản nhà này. Trong mắt gia đình tôi, anh chỉ là thằng vô dụng, mua về bằng tiền thì phải biết nghe lời.

Chiến ngồi trơ trọi giữa căn phòng lộng lẫy, nước mắt trào ra vì nhục nhã ê chề.

Trong khoảnh khắc ấy, Chiến chợt nhớ đến Lan. Lan từng mang thai đứa con đầu lòng của gã nhưng không giữ được vì làm việc quá sức để nuôi gã ăn học. Làn da bụng của Lan cũng từng có vài vết rạn nhỏ mờ mờ, nhưng Chiến lại từng bĩu môi chê bai nó xấu xí. Lan đã yêu thương, cung phụng gã bằng cả trái tim chân thành, còn gã đã vứt bỏ cô ấy như một món đồ cũ để chạy theo cái phù du này.

Giờ đây, Chiến bị nhốt trong cái lồng son thếp vàng này, làm “bố hờ” của 4 đứa trẻ xa lạ, làm “chồng hờ” của một người đàn bà khinh rẻ mình. Tiếng nhạc đám cưới vọng lên từ dưới nhà nghe như tiếng kèn đám ma tiễn đưa lòng tự trọng cuối cùng của gã đàn ông tham vàng bỏ ngãi. Cửa đã đóng. Và cuộc đời Chiến, cũng coi như đã đặt dấu chấm hết trong cái “gầm chạn” xa hoa đầy bi kịch này.

Bài viết liên quan

Bài viết mới

  • Sáng hôm đó, tôi lái xe đưa Hoàng — chồng tôi — ra sân bay để đi công tác ba ngày.
  • Ngày cưới, ai cũng thương h:ại vì tôi bị dượng é:p gả cho người chồng ngh::èo làm thợ xây, người đàn ông lương 50 triệu thì ông không gả
  • B::ỏ vợ ngh::èo để làm con rể Giám đốc, đêm tân hôn vừa v::én v::áy vợ lên người đàn ông ch::ế::t đứng
  • Đạo diễn Nguyễn Quang Dũng: Đã nhận được 100 đơn đăng ký làm trợ lý không lương, ai sẽ là người may mắn đây?
  • Kiều Mai Lý tiết lộ “sốc”, từng bị khán giả quay lưng, vì 1 vai diễn “quá ác.”

Bình luận gần đây

Không có bình luận nào để hiển thị.

Lưu trữ

  • Tháng 12 2025
  • Tháng mười một 2025
  • Tháng 10 2025
  • Tháng 9 2025
  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×