Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

Chồng tôi chở xe rau muống bị chiếc xe ô tô đ///â//m vào ng//ã ra đường, người đàn ông bước xuống và nói “mớ rau cho l/ợ/n này bao tiền nói luôn đi”

Posted on 19/09/2025 by BTV

Chồng tôi chở xe rau muống bị chiếc xe ô tô đ///â//m vào ng//ã ra đường, người đàn ông bước xuống và nói “mớ rau cho l/ợ/n này bao tiền nói luôn đi”

Sáng tinh mơ, chồng tôi chở cả xe rau muống xanh non ra chợ bán. Bao nhiêu vốn liếng, công sức thức khuya dậy sớm hái rau đều chất trên chiếc xe cà tàng. Anh vừa đến đoạn ngã tư thì “rầm” — một chiếc ô tô phóng nhanh húc thẳng vào đuôi xe.

Chiếc xe rau lật nhào, rau muống tung tóe khắp đường, dập nát trong bùn đất. Chồng tôi ngã sõng soài, tay trầy xước, mặt mũi lấm lem. Anh hoảng hốt bò dậy, run rẩy nhặt từng mớ rau, vừa nhặt vừa thở dốc:

– “Trời ơi… vốn liếng cả nhà tôi đây mà…”

Cửa ô tô mở ra, một người đàn ông mặc vest bóng loáng, đeo đồng hồ sáng choang bước xuống. Ông ta liếc đống rau nát, rồi cười nhạt, giọng đầy khinh bỉ:

– “Mớ rau cho lợn này bao tiền, nói luôn đi, tôi trả. Đừng làm phiền tôi!”

Cả người chồng tôi sững lại. Những ngón tay đang run run nhặt rau bỗng siết chặt, mắt đỏ ngầu. Anh gầm lên, giọng nghẹn lại vì uất ức:

– “Ông nói gì? Đây là cơm ăn áo mặc của vợ con tôi, là mồ hôi cả đêm thức trắng. Ông đâm xe tôi, phá hết rau, rồi nhổ toẹt một câu ‘rau cho lợn’? Ông có còn là con người không?”

Người đàn ông kia cười khẩy, móc ví rút ra tờ tiền ném xuống đường:

– “Cầm lấy, nhiều gấp mấy lần mớ rau thối này. Đừng làm mất thì giờ của tôi.”

Chồng tôi không nhặt tiền, mà ôm mặt khóc tức tưởi:

– “Tiền ông ném như bố thí, nhưng lòng tự trọng của tôi thì ai trả? Con tôi đang chờ bữa cơm từ số rau này, ông biết không? Ông cướp đi miếng ăn của chúng rồi còn sỉ nhục chúng tôi như thế sao?”

Người qua đường đã dừng lại, xì xào, ánh mắt đầy phẫn nộ hướng về phía người đàn ông vest sang. Không khí đặc quánh, căng thẳng như chỉ cần một tia lửa nữa là bùng nổ.

Đám đông tụ lại ngày một đông. Một bà bán hàng rong chống nạnh chỉ thẳng vào mặt gã đàn ông áo vest:

– “Anh lái ô tô thì giỏi lắm, nhưng đâm người ta ngã ra rồi còn coi thường công sức mồ hôi nước mắt của họ. Anh thử làm nông một đêm xem, thức trắng hái rau, trời mưa trời sương, có còn dám nói ‘rau cho lợn’ không?”

Một bác xe ôm hậm hực hùa theo:

– “Đúng rồi! Đâm người ta thì phải xin lỗi, phải đền cho tử tế. Ném tiền xuống đất coi thường người ta, anh tưởng ở đây không có ai dám nói chắc?”

Người đàn ông áo vest thoáng chột dạ, nhưng cố giữ vẻ ngạo mạn:

– “Các người biết tôi là ai không? Tôi chỉ muốn giải quyết nhanh, có thế thôi.”

Lập tức, một thanh niên giơ điện thoại lên:

– “Tôi quay hết rồi nhé. Đâm xe, xúc phạm dân buôn, ném tiền như bố thí. Để clip này lên mạng, cả thành phố biết anh ‘là ai’ ngay.”

Sắc mặt gã đàn ông tái mét, trán rịn mồ hôi. Chồng tôi lúc ấy đứng dậy, áo quần lấm lem, tay vẫn run run ôm mớ rau nát. Anh nhìn thẳng vào mắt gã, giọng rắn lại:

– “Tôi nghèo, nhưng tôi có lòng tự trọng. Tôi không cần tiền bố thí của ông. Ông muốn đi thì được thôi — nhưng trước mặt bao nhiêu người đây, ông phải xin lỗi. Xin lỗi vì coi thường mồ hôi nước mắt của dân nghèo.”

Đám đông đồng loạt gật đầu, hò hét:

– “Xin lỗi đi!”
– “Đừng tưởng có tiền mà muốn nói gì thì nói!”

Không khí sục sôi, người đàn ông áo vest lùi lại, mặt đỏ bừng, rồi cuối cùng cúi đầu lí nhí:

– “Xin… xin lỗi, tôi lỡ lời.”

Tiếng vỗ tay vang lên giữa phố. Chồng tôi bật khóc, nhưng đó không còn là giọt nước mắt uất nghẹn, mà là giọt nước mắt của một kẻ nghèo giữ được niềm kiêu hãnh giữa đời.

Bài viết mới

  • Hàng xóm hé lộ tính cách KHÔNG TIN NỔI của người đàn ông xây nhà trên đất người khác ở Hải Phòng: Chịu thua luôn!
  • Thấy mẹ t///át vợ đến bật m////áu miệng, chồng m/ặc vợ nằm đó rồi đem thứ này xuống khiến bà ch///ết s//ững…
  • Đêm t/ân hô/n, nhìn thấy ch///ỗ đ///ó của chồng, tôi ru//n rẩ//y biết lý do nhà chồng tặng biệt thự 20 tỷ để cưới cô o//sin ngh//èo như tÔI
  • Bố tá/i h/ôn, gọi tôi về gấp, vừa nhìn thấy m/ẹ k/ế và chiếc bụ/ng b/ầu, tôi tá/i m/ặt bật kh/óc rồi quay đầu b/ỏ ch/ạy thục m/ạng
  • Bố tôi từ quê ra khá/m bệ/nh, mẹ chồng không chào đón mà còn đu//ổi kh//éo: “Ra thuê trọ mà ở”, tôi t/rả đ/òn khiến bà t/ái mặ/t…

Bình luận gần đây

Không có bình luận nào để hiển thị.

Lưu trữ

  • Tháng 9 2025
  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 5 2025
  • Tháng 4 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024
  • Tháng 9 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×