Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

Rồi một đêm, sau buổi liên hoan nhỏ của đội công nhân, tôi và anh ngồi nói chuyện dưới gốc đa đầu làng

Posted on 23/09/2025 by BTV

Làng Đông quê tôi nghèo lắm. Đường sá lầy lội, mưa xuống là trẻ con phải xắn quần lội bì bõm đi học. Thế rồi một ngày, cả làng rộn ràng khi có đoàn công nhân về xây cây cầu bắc qua con suối. Từ đó, những ngày làm đồng của tôi bỗng có thêm tiếng máy xúc, tiếng búa gõ, tiếng cười nói rộn ràng.

Trong số những người công nhân, có anh Thắng – chàng trai cao gầy, nước da rám nắng, nụ cười hiền. Anh thường phụ bà con gánh nước, khi thì giúp tôi gặt lúa, khi thì bày trò cho lũ trẻ trong xóm cười khanh khách. Tôi dần cảm mến anh lúc nào không hay.

Rồi một đêm, sau buổi liên hoan nhỏ của đội công nhân, tôi và anh ngồi nói chuyện dưới gốc đa đầu làng. Trăng sáng, gió nhẹ, anh nhìn tôi bằng ánh mắt nồng nàn. Tôi run rẩy, trái tim loạn nhịp. Đêm ấy, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Tôi trao thân cho anh bằng tất cả tình yêu đầu đời, ngây thơ tin rằng mình đã tìm được bến đỗ.

Thế nhưng, khi công trình sắp hoàn thành, Thắng bỗng dưng biến mất. Anh không một lời từ biệt, không một mảnh giấy nhắn. Tôi chạy khắp nơi tìm, hỏi đồng nghiệp của anh, ai cũng lắc đầu.

Đúng lúc ấy, tôi phát hiện mình mang thai. Tôi vừa hoảng loạn, vừa tủi thân. Tôi hy vọng anh sẽ quay về, nhưng chờ mãi, chờ mãi… chỉ có im lặng.

Tin tôi “chửa hoang” lan nhanh như lửa. Dân làng bắt đầu xì xào, dè bỉu. Họ chỉ trỏ sau lưng tôi, gọi tôi bằng những cái tên cay độc. Có người còn chặn tôi ngoài đường, mắng thẳng:
– “Con gái nhà lành mà chưa chồng đã chửa, làm ô nhục cả làng này!”

Những ngày mang bụng bầu, tôi vẫn phải ra đồng cấy lúa, chăn bò, chịu đựng những ánh mắt khinh bỉ. Đêm về, tôi ôm bụng, nước mắt ướt gối. Tôi thương con chưa chào đời đã mang tiếng nhơ nhớp vì mẹ.

Một lần, vài thanh niên làng hùa nhau ném đá, đuổi tôi ra khỏi phiên chợ. Tôi ôm bụng chạy, vừa khóc vừa thét:
– “Các người ơi, tôi có tội gì đâu! Tôi cũng chỉ là đàn bà lỡ dại, xin đừng đánh đuổi tôi…”

Nhưng đáp lại chỉ là tiếng cười khinh miệt. Tôi thấy mình như kẻ tội đồ giữa chính quê hương.

Thế rồi, vào một buổi chiều, khi tôi gần sinh, một đoàn xe hơi sang trọng bất ngờ tiến vào làng. Người ta ngỡ ngàng khi thấy người bước xuống chính là Thắng. Nhưng anh không mặc áo công nhân như xưa nữa, mà khoác bộ vest chỉnh tề, theo sau là dàn trợ lý.

Anh đi thẳng đến chỗ tôi, quỳ xuống trước mặt dân làng, cất giọng run run:
– “Xin lỗi em… Xin lỗi tất cả. Tôi không phải chỉ là công nhân xây cầu. Tôi là con trai của chủ tập đoàn xây dựng nhận công trình này. Hôm đó, tôi muốn trải nghiệm cuộc sống lao động, nên giấu thân phận thật. Tôi không ngờ vì sự biến mất của mình, em và con đã chịu bao khổ sở như vậy.”

Cả làng sững sờ. Người ta nhìn nhau, rồi nhìn tôi, không ai dám nói gì.

Thắng nắm tay tôi, ánh mắt đầy hối hận:
– “Anh quay về để nhận trách nhiệm. Con là máu mủ của anh, là cháu nội duy nhất của cha mẹ anh. Anh sẽ cưới em, để cả thế giới biết em không phải kẻ chửa hoang.”

Nghe những lời ấy, tôi òa khóc. Nước mắt tôi rơi, không chỉ vì uất hận được giải tỏa, mà còn vì bao nhiêu tháng ngày khốn khổ cuối cùng cũng có câu trả lời.

Một tuần sau, lễ cưới của chúng tôi được tổ chức ngay tại làng Đông. Người dân kéo đến chật kín. Không còn lời chế giễu, thay vào đó là ánh mắt ái ngại, tiếc nuối. Tôi không trách họ, vì tôi hiểu con người dễ dàng phán xét khi chưa biết sự thật.

Ngày mặc váy cưới, tôi nhìn xuống bụng mình – nơi đứa bé vẫn đang cựa quậy. Tôi khẽ thì thầm:
– “Con à, từ nay con không còn phải chịu tủi nhục nữa. Con sẽ lớn lên trong tình yêu thương.”

Tôi đã đi qua những ngày tháng u ám nhất đời mình để bước đến ánh sáng. Và tôi nhận ra: cuộc đời có thể nhẫn tâm, nhưng chỉ cần còn hy vọng, một ngày nào đó sự thật sẽ lên tiếng, để những người từng khinh rẻ phải cúi đầu.

Bài viết mới

  • Bà Lan từng là người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng ba năm qua, kể từ khi Hoa qu;/a đ;/ời vì…
  • Rồi một đêm, sau buổi liên hoan nhỏ của đội công nhân, tôi và anh ngồi nói chuyện dưới gốc đa đầu làng
  • Thôi xong, Trang Thông tin Chính Phủ đã gọi tên Ưng Hoàng Phúc
  • Đến nhà bạn trai chơi, tưởng mẹ anh là osin nên sai bảo mấy câu mà tôi bị trả về ngay lập tức
  • X;ó;t x;a cho MC thời tiết xinh đẹp nhất VTV 1 thời: 2 lần đò, lấy đại gia mà cuộc sống hiện tại quá buồn

Bình luận gần đây

Không có bình luận nào để hiển thị.

Lưu trữ

  • Tháng 9 2025
  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 5 2025
  • Tháng 4 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024
  • Tháng 9 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×