Chồng đ-uổi vợ ra khỏi nhà, 8 năm sau cô ấy quay lại cùng chiếc trực thăng và hai bé gái…Có những lúc, một quyết định trong phút nóng giận có thể thay đổi cả cuộc đời. Ngày anh ta đuổi vợ ra khỏi nhà, chẳng ai ngờ được 8 năm sau, người phụ nữ ấy sẽ quay lại – không phải trong sự yếu đuối, mà cùng chiếc trực thăng rực sáng trên bầu trời và hai bé gái xinh đẹp nắm tay mẹ.
Mai kết hôn với Hùng năm 23 tuổi. Cô xuất thân trong gia đình lao động bình thường, ba mẹ làm thợ mộc, thợ may. Còn Hùng thì khác – anh ta là con nhà khá giả, mở công ty xây dựng, đi đâu cũng tự hào mình “làm ăn lớn”. Những ngày đầu mới cưới, Mai tin rằng tình yêu và sự nhẫn nhịn sẽ giữ được mái ấm.
Nhưng chỉ sau 2 năm, cuộc sống hôn nhân dần trở nên ngột ngạt. Hùng gia trưởng, nóng nảy, thường xuyên chê bai vợ không “khôn khéo” trong các mối quan hệ, không “sang trọng” để đi cùng anh trong những bữa tiệc. Mỗi lần cãi nhau, anh lại lớn tiếng, có khi ném đồ đạc.
Ngày định mệnh đến vào một buổi chiều mưa. Hùng đi làm về, thấy Mai chưa chuẩn bị cơm vì con trai nhỏ ốm sốt, đang nằm quấy khóc. Thay vì chia sẻ, anh ta nổi giận:
– “Cô chỉ biết quanh quẩn với mấy việc lặt vặt, chẳng làm được gì ra hồn. Ra khỏi nhà này đi, tôi không cần loại đàn bà bất tài nữa.”
Mai sững sờ, ôm con mà nước mắt lăn dài. Chịu đựng bao năm, giờ thì lời nói ấy như nhát dao cuối cùng. Cô thu vội vài bộ quần áo, bế con đi trong cơn mưa tầm tã. Đêm ấy, hai mẹ con ngủ tạm dưới mái hiên một ngôi chùa, bụng đói cồn cào nhưng lòng Mai lại có một quyết tâm lạ thường: “Mình sẽ sống khác. Không thể để con khổ thêm nữa.”
Sáng hôm sau, cô nhờ một người bạn thân đưa đến nhà người dì ở tỉnh khác. Từ đó, hành trình làm lại cuộc đời của một người mẹ đơn thân bắt đầu. 8 năm bươn trải cô đợi ngày trở về …
Quý độc giả xem thêm tại cmt
Chồng đ-uổi vợ ra khỏi nhà, 8 năm sau cô ấy quay lại cùng chiếc trực thăng và hai bé gái…Có những lúc, một quyết định trong phút nóng giận có thể thay đổi cả cuộc đời. Ngày anh ta đuổi vợ ra khỏi nhà, chẳng ai ngờ được 8 năm sau, người phụ nữ ấy sẽ quay lại – không phải trong sự yếu đuối, mà cùng chiếc trực thăng rực sáng trên bầu trời và hai bé gái xinh đẹp nắm tay mẹ.
Mai kết hôn với Hùng năm 23 tuổi. Cô xuất thân trong gia đình lao động bình thường, ba mẹ làm thợ mộc, thợ may. Còn Hùng thì khác – anh ta là con nhà khá giả, mở công ty xây dựng, đi đâu cũng tự hào mình “làm ăn lớn”. Những ngày đầu mới cưới, Mai tin rằng tình yêu và sự nhẫn nhịn sẽ giữ được mái ấm.
Nhưng chỉ sau 2 năm, cuộc sống hôn nhân dần trở nên ngột ngạt. Hùng gia trưởng, nóng nảy, thường xuyên chê bai vợ không “khôn khéo” trong các mối quan hệ, không “sang trọng” để đi cùng anh trong những bữa tiệc. Mỗi lần cãi nhau, anh lại lớn tiếng, có khi ném đồ đạc.
Ngày định mệnh đến vào một buổi chiều mưa. Hùng đi làm về, thấy Mai chưa chuẩn bị cơm vì con trai nhỏ ốm sốt, đang nằm quấy khóc. Thay vì chia sẻ, anh ta nổi giận:
– “Cô chỉ biết quanh quẩn với mấy việc lặt vặt, chẳng làm được gì ra hồn. Ra khỏi nhà này đi, tôi không cần loại đàn bà bất tài nữa.”
Mai sững sờ, ôm con mà nước mắt lăn dài. Chịu đựng bao năm, giờ thì lời nói ấy như nhát dao cuối cùng. Cô thu vội vài bộ quần áo, bế con đi trong cơn mưa tầm tã. Đêm ấy, hai mẹ con ngủ tạm dưới mái hiên một ngôi chùa, bụng đói cồn cào nhưng lòng Mai lại có một quyết tâm lạ thường: “Mình sẽ sống khác. Không thể để con khổ thêm nữa.”
Sáng hôm sau, cô nhờ một người bạn thân đưa đến nhà người dì ở tỉnh khác. Từ đó, hành trình làm lại cuộc đời của một người mẹ đơn thân bắt đầu. 8 năm bươn trải cô đợi ngày trở về …
8 năm sau
Mai không còn là người phụ nữ yếu đuối, nhẫn nhịn của năm nào. Từ hai bàn tay trắng, cô vừa học vừa làm, ban ngày bán hàng, ban đêm học thêm ngoại ngữ và quản lý kinh doanh. Thời gian đầu, cô phải đi làm thuê, bưng bê trong quán ăn, tiết kiệm từng đồng. Nhưng nhờ sự kiên trì, đầu óc nhanh nhạy và ý chí mạnh mẽ, Mai dần mở được công ty nhỏ về dịch vụ logistics.
Không ngờ, công ty ấy phát triển vượt bậc, thu hút đầu tư nước ngoài. Mai trở thành một nữ doanh nhân bản lĩnh, được mời đi hội thảo quốc tế, và chính trong một chuyến hợp tác, cô có cơ hội học lái trực thăng phục vụ công việc. Hai bé gái – con song sinh cô sinh sau này – lớn lên trong tình yêu thương và sự dạy dỗ khắt khe nhưng đầy tình cảm của mẹ.
Ngày trở về
Hôm ấy, một buổi sáng nắng rực rỡ, tiếng trực thăng vang vọng cả bầu trời khu phố. Người dân hiếu kỳ chạy ra xem, ngỡ ngàng khi thấy một người phụ nữ xinh đẹp, khí chất ngời ngời bước xuống, tay nắm chặt hai cô con gái sinh đôi đáng yêu.
Cửa nhà Hùng mở ra, anh ta và cả gia đình sững sờ. Hùng giờ đây công ty làm ăn bết bát, nợ nần chồng chất, dáng vẻ tiều tụy, khác hẳn hình ảnh oai phong năm nào. Nhìn Mai, anh chết lặng – người phụ nữ từng bị anh khinh rẻ, đuổi ra khỏi nhà, nay trở lại trong tư thế của một người chiến thắng.
Mai mỉm cười, giọng bình thản nhưng rắn rỏi:
– “Anh yên tâm. Tôi không quay về để đòi lại gì cả. Tôi chỉ muốn cho anh thấy: Người đàn bà mà anh từng xem thường, vẫn có thể dựng nên cả bầu trời cho mình và các con.”
Hai bé gái nắm tay mẹ, đồng thanh chào: “Chào chú.”
Cả khu phố vỗ tay trầm trồ, còn Hùng thì lặng lẽ cúi đầu, nước mắt lăn dài – lần đầu tiên anh hiểu thế nào là mất đi điều quý giá nhất.