Minh đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ thì một tiếng động lớn vang lên. Chiếc xe lạng mạnh rồi dừng khựng lại, dằn mạnh về phía trước. Minh chưa kịp định thần thì đã nghe tiếng tài xế hoảng hốt: “Ông chủ! Có xe tải bị mất phanh đâm vào đuôi xe mình rồi!”
Minh vội quay lại, nhìn thấy chiếc xe tải to lớn đang bốc khói, phần đầu xe nát bét. Toàn bộ phần đuôi xe của anh móp méo, kính vỡ tung. May mắn thay, vì cú va chạm không quá mạnh, anh và bà cụ không bị thương nghiêm trọng.
Minh đưa tay đỡ bà cụ, giọng lo lắng: “Bà có sao không ạ?”. Bà cụ lắc đầu, khuôn mặt trắng bệch vì sợ. Cú va chạm mạnh đến nỗi chiếc làn nhựa trong tay bà văng ra, một bức ảnh cũ kỹ rơi xuống sàn xe. Minh vô tình nhìn thấy, và tất cả ký ức về tuổi thơ anh bỗng ùa về…
Trong bức ảnh, một cậu bé gầy gò đang cười thật tươi, đứng bên cạnh một người phụ nữ phúc hậu, tay cầm ổ bánh mì. Chính là anh và bà cụ hàng xóm năm xưa, người đã cưu mang anh những ngày khó khăn nhất.
Minh chợt nhận ra bà cụ đang ngồi cạnh anh chính là ân nhân đã giúp đỡ anh trong những ngày khốn khó. Anh ngẩng đầu nhìn bà, giọng nói nghẹn lại: “Bà… bà là bà Sáu, đúng không ạ?”. Bà cụ ngỡ ngàng nhìn anh, rồi một giọt nước mắt lăn dài trên má. “Minh… là con, thằng bé Minh ngày xưa?”.
Minh không kìm được xúc động, ôm chầm lấy bà. “Là con đây! Con tìm bà mãi!”. Anh nhận ra, suốt bao năm qua, anh đã quá mải mê kiếm tiền, theo đuổi những thứ phù phiếm mà quên mất những giá trị thật sự. Anh bỏ quên tình người, quên đi những ân nghĩa, và đặc biệt là người ân nhân đã nuôi nấng anh trong lúc khó khăn nhất.
Cú va chạm định mệnh ngày hôm ấy không phải là một “thảm kịch” như anh nghĩ ban đầu, mà là một phép màu, một lời nhắc nhở từ cuộc sống. Chiếc xe đắt tiền bị hỏng nhưng đã giúp anh tìm lại được ký ức, tìm lại được cội nguồn và lòng biết ơn đã ngủ quên bấy lâu nay.
Từ đó, Minh quyết định thay đổi. Anh vẫn điều hành công việc kinh doanh, nhưng không còn lạnh lùng, vô cảm. Anh dành thời gian cho gia đình, cho những người thân yêu. Anh nhận bà Sáu về chăm sóc, coi bà như mẹ ruột. Anh thành lập một quỹ từ thiện, giúp đỡ những đứa trẻ nghèo khó.
Một lần nữa, Minh vẫn là tỷ phú, nhưng giờ đây anh không chỉ giàu có về tiền bạc mà còn giàu có về tình yêu thương, về những giá trị nhân văn mà anh đã từng lãng quên. Cuộc đời anh thay đổi mãi mãi kể từ ngày mưa định mệnh đó.