Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

Phụ xe bus m///ắng th/ậm t//ệ một ông lão trên xe, 10 phút sau, sự thật về thân phận ông khiến anh phải xin lỗi gấp

Posted on 22/08/2025 by hattt

Anh nhân viên xe bus m///ắng chử//i th/ậm t//ệ một ông lão trên xe, 10 phút sau, sự thật về thân phận ông khiến anh ch//ết l//ặng…

Chiều hôm ấy, chuyến xe bus số 12 đông nghẹt người. Giờ tan tầm, ai cũng vội vã, chen chúc mong nhanh về nhà. Ở cửa lên xe, một ông lão tóc bạc, lưng hơi còng, tay run run cầm chiếc túi vải cũ kỹ bước lên. Ông mặc bộ quần áo đã sờn, đôi dép nhựa mòn vẹt, nom chẳng có gì nổi bật giữa đám đông ồn ào.

 

 

Ông lão bước đi chậm rãi, tay vịn thành ghế, vừa đi vừa xin lỗi những người ngồi gần lối đi. Nhưng điều ấy lại làm anh nhân viên soát vé – một chàng trai trẻ tầm gần ba mươi – cau có. Anh ta vốn đã bực dọc vì hôm nay khách đông, chen lấn, lại thêm việc phải quát tháo giữ trật tự. Thấy ông lão mãi loay hoay chưa ngồi xuống, anh gắt gỏng:

 

 

– Nhanh lên đi ông ơi! Lên xe thì phải biết nhường chỗ cho người khác, chứ cứ chậm rề rề, phiền phức quá!

Ông lão hơi khựng lại, quay sang mỉm cười hiền lành:
– Xin lỗi cậu, chân tôi yếu nên đi hơi chậm.

 

 

Câu trả lời càng làm anh nhân viên bực hơn. Anh ta cao giọng, đến mức mấy hành khách gần đó phải ngoái lại:
– Yếu thì đừng có chen lên giờ cao điểm! Ông làm cả xe phải chờ, lỡ hành trình thì ai chịu trách nhiệm?

 

 

Ông lão cúi đầu, không nói gì thêm. Trong ánh mắt ông thoáng chút buồn, nhưng vẫn im lặng tìm một chỗ đứng. Nhiều người chứng kiến cảnh đó thấy khó chịu, nhưng ai cũng vội, chẳng mấy ai can thiệp.

Chuyến xe lăn bánh được chừng mười phút. Đột nhiên, một người đàn ông trung niên mặc vest chỉnh tề, dáng vẻ nghiêm nghị, tiến từ phía sau lên. Anh ta nhìn khắp xe, rồi dừng ánh mắt nơi ông lão đang đứng vịn, khẽ cúi đầu:
– Thưa bác, sao bác lại đi xe bus một mình thế này? Con đã cho xe đến đón bác rồi cơ mà!

 

 

Cả xe im lặng. Anh nhân viên tròn mắt, chưa hiểu chuyện gì. Người đàn ông kia tiếp lời, giọng đầy kính trọng:
– Mọi người có lẽ chưa biết, đây chính là ông Lâm, cựu giám đốc công ty vận tải thành phố – người sáng lập tuyến xe bus này hơn hai mươi năm trước. Nhờ ông mà chúng ta mới có hệ thống xe tiện lợi như ngày nay.

 

 

Không khí bỗng lặng đi như cắt. Anh nhân viên vừa to tiếng với ông lão chết sững. Mồ hôi túa ra sau gáy, mặt nóng bừng. Anh không ngờ người mình vừa mắng chửi lại chính là người đã cống hiến cả đời để tạo nên công việc anh đang làm.

Ông Lâm chỉ nhẹ nhàng cười, ánh mắt hiền từ:
– Tôi chỉ muốn trải nghiệm lại cảm giác đi cùng bà con thôi. Đã lâu rồi tôi không đi xe bus nữa. Cậu đừng bận tâm.

 

 

Nhưng câu nói ấy không làm anh nhân viên bớt xấu hổ. Trong mắt anh, hình ảnh ông lão không còn là một hành khách bình thường, mà là cả một tấm gương về sự tận tụy, âm thầm vì cộng đồng.

 

 

Một vài hành khách lúc này mới lên tiếng:
– Chú trẻ, cháu phải học cách tôn trọng người già chứ.
– Ông ấy đáng tuổi ông nội cháu, dù không phải giám đốc thì cũng nên lễ phép.

 

 

Anh nhân viên đỏ mặt, lúng túng tiến lại gần, cúi đầu:
– Thưa bác… cháu xin lỗi. Cháu nóng tính quá, mong bác bỏ qua.

Ông Lâm vỗ vai anh, nụ cười hiền hòa:
– Ai trẻ cũng từng mắc sai lầm. Quan trọng là biết nhận ra và sửa. Công việc trên xe vốn nhiều áp lực, tôi hiểu mà.

 

 

Lời ông như một sự tha thứ, vừa bao dung vừa sâu sắc. Anh nhân viên lặng người, trong lòng dâng lên niềm hối hận. Anh chợt nhận ra, những bực bội nhỏ nhặt không đáng để mình đánh mất đi sự tử tế. Và quan trọng hơn, mỗi hành khách trên chuyến xe này đều xứng đáng được đối xử bằng sự tôn trọng, cho dù họ là ai, ở địa vị nào.

 

 

Từ hôm ấy, thái độ làm việc của anh thay đổi hẳn. Anh niềm nở hơn, biết kiềm chế nóng nảy, thường xuyên nhắc nhở bản thân rằng: “Mỗi người trên chuyến xe đều có một câu chuyện riêng, có thể mình không biết, nhưng nhất định phải cư xử với họ bằng sự tử tế.”

 

 

Chuyến xe bus vẫn lăn bánh mỗi ngày. Nhưng trong lòng anh nhân viên, mười phút định mệnh hôm đó mãi trở thành bài học không thể quên – bài học về sự tôn trọng, về lòng nhân ái, và về sức mạnh của một nụ cười hiền từ từ một ông lão tóc bạc, từng cống hiến cả đời cho thành phố này.

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết mới

  • Cậu Bé Bán Vé Số 10 Tuổi Lao Xuống Ruộng Cứu Nữ Tỷ Phú Gặp Nạn – Và Cái Kết Khiến Ai Cũng Rưng Rưng
  • Cô dâu bị mẹ chồng tưới cả chén súp vào người Ngay Giữa Đám Cưới – Cô Làm Điều Khiến Cả Gia Đình chồng phải hối lỗi
  • 2 gia đình vừa mới gặp nhau dạm ngõ, nhà trai vừa bước đến cửa thì mẹ chồng đòi hủy hô-n
  • 3 nữ sinh khiến ngôi làng chìm vào nỗi đau khổ
  • Cưới 6 năm, chồng vắng nhà lâu, dắt con trai đi tìm thấy chồng đã có gia đình 5 năm trước…“Mẹ ơi, Tết năm nay bố có về không?”

Bình luận gần đây

  1. Một người bình luận WordPress trong Chào tất cả mọi người!

Lưu trữ

  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 5 2025
  • Tháng 4 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024
  • Tháng 9 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×