Skip to content

Tin Nhanh 24/7

Menu
  • Trang Mẫu
Menu

Con dâu nhờ trông cháu, mẹ chồng thẳng toẹt ’10 triệu một tháng’

Posted on 21/08/202521/08/2025 by hattt

Mẹ chồng tôi là giáo viên mầm non đã nghỉ hưu, rất thương trẻ con nhưng thẳng thắn nói sẽ không trông cháu cho ai, kể cả nội hay ngoại. Khi tôi mang th-ai, bà bảo sẽ hỗ trợ 3tr/tháng nhưng tôi đừng hy vọng bà chăm cháu, vì bà muốn nghỉ ngơi, vui chơi với bạn bè. Tôi từng cho rằng bà nói có lý, sẽ không làm phiền bà khi mình sinh con.

Nhưng tôi không ngờ đến sát ngày đi làm lại mình vẫn không tìm được bảo mẫu ưng ý, tôi buộc phải nhờ bà trông cháu 8 tiếng mỗi ngày, chỉ tới khi con đủ 1 tuổi sẽ gửi trẻ. Mẹ chồng không từ chối, nhưng ra gi:á 10 tr/tháng, gồm cả nấu ăn, dọn nhà – cao hơn cả l:ương tôi. Bà còn khuyên tôi nghỉ làm ở nhà chăm con vì bé hay ố-m, đồng ý sẽ tăng hỗ trợ lên 5 tr/tháng.

Chồng cũng ủng hộ ý mẹ, nói tôi làm công nhân l-ương thấp, Tết phải tăng ca, nên ở nhà đợi con lớn rồi đi làm lại. Thế nên tôi quyết định đưa mẹ chồng lên chăm cháu và cái kết chẳng ai thể ngờ!!

Chấp nhận mức giá trên trời của mẹ chồng, tôi nuốt nước mắt vào trong. 10 triệu đồng, gần như toàn bộ thu nhập của tôi. Nhưng nhìn con bé bỏng còn đỏ hỏn, tôi không còn lựa chọn nào khác. Những ngày đầu, mẹ chồng tôi vẫn giữ đúng “phong độ” của một người bà “chỉ hỗ trợ”: bà chăm cháu rất hời hợt, chủ yếu là cho ăn, thay tã, còn lại bà xem ti vi, gọi điện thoại. Căn bếp vốn tươm tất của tôi dần trở nên bừa bộn vì bà nấu xong không dọn dẹp. Quần áo của cháu có khi cả ngày bà không thay.

Cao trào bắt đầu khi một hôm tôi về sớm hơn thường lệ vì công ty có việc gấp. Vừa mở cửa, tôi đã nghe thấy tiếng cháu khóc thét từ trên phòng. Linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành, tôi vội vàng chạy lên. Cảnh tượng trước mắt khiến tim tôi như ngừng đập: con bé nằm tím tái trên giường, còn mẹ chồng tôi thì đang mải mê xem một bộ phim Hàn Quốc tình cảm, tai đeo headphone.

“Mẹ! Chuyện gì xảy ra với con con vậy?” Tôi hét lên, lao tới bế thốc con bé lên. Mãi lúc đó, mẹ chồng tôi mới giật mình tháo headphone ra, nhìn tôi với vẻ mặt ngơ ngác.

“Ơ, nó khóc đấy à? Chắc là đói thôi.” Bà thản nhiên đáp, rồi lại định với tay lấy chiếc điều khiển ti vi.

Cơn giận dữ trong tôi bùng nổ. “Mẹ có biết con bé gần như ngừng thở không? Mẹ đang làm cái gì vậy hả? Mẹ nhận tiền của con để làm gì?”

Mẹ chồng tôi tái mặt, lắp bắp: “Tôi… tôi có biết đâu… Tại cái phim nó hay quá…”

Đêm đó, sau khi dỗ dành con bé đã ngủ say, tôi và chồng đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Tôi không thể chấp nhận được sự vô trách nhiệm của mẹ chồng. Chồng tôi ban đầu còn bênh vực mẹ, nói tôi làm quá, nhưng khi tôi kể lại chi tiết sự việc và cho anh xem vết tím tái vẫn còn trên da con bé, anh cũng không thể nói gì thêm.

Những ngày sau đó, không khí trong nhà trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Mẹ chồng tôi vẫn ở đó, vẫn nhận tiền của tôi, nhưng thái độ thì lạnh nhạt thấy rõ. Bà gần như không nói chuyện với tôi, và việc chăm sóc cháu cũng qua loa hơn trước. Tôi sống trong sự bức bối, mệt mỏi, vừa lo cho con, vừa ấm ức vì cách hành xử của mẹ chồng.

Đỉnh điểm là một buổi sáng, tôi thức dậy và không thấy con đâu. Tôi hốt hoảng chạy đi tìm khắp nhà, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cuối cùng, tôi tìm thấy con bé đang bò dưới sàn bếp lạnh lẽo, còn mẹ chồng tôi thì đang ngủ gật trên ghế sofa phòng khách, cửa chính thậm chí còn không khóa.

Giọt nước tràn ly. Tôi gọi điện cho bố mẹ đẻ, khóc nấc lên kể hết mọi chuyện. Bố mẹ tôi tức tốc từ quê lên. Sau một cuộc nói chuyện thẳng thắn và căng thẳng, mẹ tôi đã đưa ra một quyết định khiến cả tôi và chồng đều bất ngờ: “Thôi thì bà về quê đi. Chúng con tự xoay xở.”

Mẹ chồng tôi sững sờ, không tin vào tai mình. Bà lắp bắp: “Nhưng… nhưng tôi…”

Mẹ tôi giọng kiên quyết: “Chị trông cháu như thế này thì chúng tôi không yên tâm được. Thà để các con vất vả còn hơn có chuyện gì xảy ra với đứa bé.”

Chồng tôi im lặng, không dám phản đối. Anh biết mẹ mình đã quá đáng.

Vậy là, chỉ sau hơn hai tháng “lên trông cháu”, mẹ chồng tôi đã phải khăn gói về quê. Cái kết này có lẽ không ai ngờ tới, nhưng nó là hệ quả tất yếu của sự ích kỷ và vô trách nhiệm. Dù thương con, tôi vẫn cảm thấy một chút chua xót. Nhưng trên hết, tôi biết mình đã làm đúng. Con gái tôi cần một người chăm sóc tận tâm và yêu thương thật lòng, chứ không phải một người chỉ coi việc trông cháu là nghĩa vụ và cơ hội kiếm tiền.

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết mới

  • Con dâu nhờ trông cháu, mẹ chồng thẳng toẹt ’10 triệu một tháng’
  • Quá thương cho diễn viên Lâm Vỹ Dạ, lúc phát hiện ra thì đã giai đoạn 4
  • Chị gái Quang Linh tìm người mua kẹo Kera, tiết lộ thông tin quan trọng vụ án của em trai sớm được kết thúc nếu giải quyết xong chuyện này
  • Đưa vợ đi khá/m b/ệnh, vợ vừa vào xé//t nghi//ệm nư/ớc tiể/u, bác sĩ ghé sát tai tôi thì thầm: “Gọi 113 ngay”…
  • Tôi chỉnh đốn em chồng vì nó quá l:á:o h:ỗn, ai ngờ mọi bí mật nhà chồng phút chốc bị phanh phui sau tiếng “choang”

Bình luận gần đây

  1. Một người bình luận WordPress trong Chào tất cả mọi người!

Lưu trữ

  • Tháng 8 2025
  • Tháng 7 2025
  • Tháng 6 2025
  • Tháng 5 2025
  • Tháng 4 2025
  • Tháng 3 2025
  • Tháng 2 2025
  • Tháng 1 2025
  • Tháng 12 2024
  • Tháng 10 2024
  • Tháng 9 2024

Danh mục

  • Chưa phân loại
©2025 Tin Nhanh 24/7 | Design: Newspaperly WordPress Theme
Popup ×