Ba năm trước, Nam, một người đàn ông 35 tuổi, đã quyết định thiết kế. Anh và vợ, Lan, đã có hai đứa con, một trai một gái, và cả hai thống nhất rằng gia đình như vậy là đủ. Nam làm việc trong ngành xây dựng, thường xuyên vắng nhà, còn Lan là giáo viên tiểu học, luôn bận rộn với bài viết và học sinh. Cuộc sống của họ bình dị, hạnh phúc, dù không tránh khỏi những lúc căng thẳng vì công việc và trách nhiệm gia đình.
Quyết định cuối cùng của Nam được đưa ra sau nhiều buổi thảo luận. Anh muốn Lan không phải lo lắng về việc mang thai ngoài ý muốn, và anh cũng muốn tập trung vào việc chăm sóc hai con hiện tại. Ca thần thuật diễn thuyết ra chia sẻ, bác sĩ xác nhận rằng Nam không còn khả năng sinh con. Cả hai thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy vừa phải bỏ một gánh nặng.
Nhưng rồi, một ngày đầu thu, mọi thay đổi thứ yếu. Lan trở về nhà xà mặt tái xà, trên tay là que thử thai với hai vạch rõ ràng. Nam đang ngồi xem tivi, nghe vợ nói mà như đánh ngang tai. “Anh… em có thai,” Lan lí nhí. Nam bật dậy, giọng run run: “Làm sao có thể? Anh triệt sản rồi mà!” Không có khí cụ ở nhà nên ngạt thở. Những ngày sau đó, nghi ngờ và hoài nghi len lỏi vào tâm trí Nam. Anh bắt đầu đặt câu hỏi: If không phải anh thì là ai?
Lan khóc lóc, hô hào rằng cô không phản bội bội. “Em không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng em chỉ có mình anh,” cô nói, giọng ngọt ngào. Nhưng Nam không thể xua tan cảm giác giác bị lừa dối. Anh yêu Lan, nhưng lý trí mách bảo rằng điều này là bất khả thi. Cuộc hôn nhân của họ bắt đầu rạn nứt. Những bữa cơm gia đình trở nên im lặng, chỉ còn tiếng bát đĩa chạm nhau. Hai đứa trẻ, dù còn nhỏ, cũng cảm nhận được sự bất bình thường giữa bố mẹ.
Một tháng trôi qua, Nam quyết định đối mặt với sự thật. Anh đề nghị đi xét nghiệm ADN để xác định con cái có phải con anh hay không. Lan đồng ý ngay, nhưng ánh mắt cô lộ rõ nỗi đau. “Nếu anh không tin em, thì cứ làm đi. Nhưng em mong anh sẽ Hận vì đã nghi ngờ em,” cô nói. Nam không đáp, chỉ Yên lặng thu hẹn hẹn với bệnh viện.
Trong khi chờ kết quả, Nam bắt đầu tìm hiểu thêm về sản phẩm thiết kế. Anh đọc được rằng, dù hiếm, nhưng có những trường hợp đường ống tinh tự kết nối lại, tạo ra khả năng sinh sản trở lại. Tỷ lệ này chỉ khoảng 1/2000, nhưng không thể. Nam bắt đầu tự hỏi liệu anh có đang quá đà vàng kết luận. Nhớ lại những lần lam thức muộn đọc án, những lần nhẹ nhàng cô dịu chăm sóc con cái, và cả những khoảnh khắc khắc hai người từng hạnh phúc bên nhau. Lòng anh rối bời.
Ngày kết quả xét nghiệm đến, cả Nam và Lan ngồi trong phòng bác sĩ với trái tim nặng nề. Bác sĩ cười, đưa ra tờ giấy và nói: “Chúc mừng anh chị, các con bé là con của anh Nam.” Nam phấn khích, như không tin vào tai mình. Anh quay sang Lan, thấy cô vừa vừa cười. “Em đã nói rồi mà…” cô thì thầm.
Bác sĩ giải thích rằng trường hợp của Nam thuộc về hiện tượng hiếm gặp là “tái thông ống dẫn tinh”. Sau khi hoàn thiện sản phẩm, một số đàn ông có thể tự phục hồi khả năng sinh sản để cơ sở tái tạo một kênh nhỏ trong ống dẫn tinh. Nam đã được kiểm tra lại và xác nhận rằng anh thực sự có khả năng sinh con trở lại mà không hề hay biết.
Trên đường về nhà, Nam nắm chặt tay Lan. “Anh xin lỗi,” anh nói, giọng trầm. “Anh đã nghi ngờ em, đã làm tổn thương em.” Lan chỉ cười, nhẹ nhõm tay anh. “Em chỉ cần anh tin em là đủ.”
Đêm đó, dưới ánh trăng sáng, Nam và Lan ngồi ngoài sân, nói về con con sắp chào đời. Họ đặt tên cho bé là Hy Vọng, như một lời nhắc nhở về hành động mà họ đã cùng nhau vượt qua. Câu chuyện về sự nghi ngờ, tha thứ và kỳ tích của cuộc đời đã tạo nên cả gia đình, bạn bè, và ngay cả những người kể lại không khỏi bất ngờ. Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng đôi khi, những điều bất ngờ lại là món quà quý giá nhất.