Hà và Nam từng là cặp đôi khiến bạn bè ngưỡng mộ. Họ yêu nhau từ thời đại học, cưới nhau năm 25 tuổi, và có một cậu con trai kháu khỉnh tên Bin. Nhưng cuộc sống hôn nhân không như mơ. Nam, một kỹ sư xây dựng, thường xuyên xa nhà vì công trình. Hà, làm nhân viên ngân hàng, một mình gồng gánh việc nhà và chăm con. Những mâu thuẫn nhỏ tích tụ, từ chuyện tiền bạc đến sự thiếu quan tâm, khiến họ cãi vã ngày càng nhiều. Năm 2018, sau bảy năm chung sống, Hà đề nghị ly hôn. Nam đồng ý, dù trong lòng anh vẫn còn yêu vợ.
Sau ly hôn, Hà một mình nuôi Bin, sống ở căn hộ nhỏ tại Đà Nẵng. Nam chuyển ra Hà Nội, tập trung vào sự nghiệp. Dù chia tay, họ vẫn giữ liên lạc vì Bin, thường xuyên gặp nhau khi Nam về thăm con. Thời gian trôi qua, cả hai nhận ra họ vẫn còn tình cảm. Nam thay đổi, chu đáo hơn, thường xuyên gọi điện hỏi han Hà và Bin. Hà, dù từng tổn thương, cũng mềm lòng khi thấy Nam trưởng thành. Năm 2023, sau nhiều lần trò chuyện, họ quyết định tái hôn. Hà nghĩ đây là cơ hội làm lại từ đầu, để Bin có một gia đình trọn vẹn.
Lễ cưới lần hai diễn ra giản dị, chỉ có gia đình và vài người bạn thân. Hà mặc áo dài trắng, mỉm cười hạnh phúc bên Nam. Bin, giờ 10 tuổi, tung tăng cầm nhẫn cho bố mẹ. Mọi người chúc phúc, nói họ là minh chứng cho tình yêu vượt qua thử thách. Hà tin rằng, lần này, cô và Nam sẽ không lặp lại sai lầm.
Một buổi tối, vài tháng sau đám cưới, Nam mời vài người bạn thân đến nhà ăn tối. Hà bận rộn trong bếp, chuẩn bị món cá kho mà Nam thích. Khi mang nước ra phòng khách, cô vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Nam với Tuấn, người bạn thân nhất của anh. Họ đang ngồi ở ban công, giọng Nam trầm trầm: “Tao không ngờ lại quay lại với Hà. Lúc đầu, tao chỉ định làm lành để gần thằng Bin, vì nó là con trai tao, tao không muốn mất nó. Nhưng cưới lại… tao không chắc mình yêu Hà như trước nữa. Có khi tao chỉ thương, vì cô ấy vất vả nuôi con một mình.”
Hà đứng sững sau cánh cửa, tay run run làm rơi ly nước. Tiếng thủy tinh vỡ khiến Nam và Tuấn giật mình. Nam vội chạy vào, thấy Hà đứng đó, mắt đỏ hoe. “Hà… em nghe rồi à?” Nam lắp bắp, khuôn mặt tái mét. Hà không nói gì, chỉ lặng lẽ quay vào phòng, khóa cửa lại. Cô ngồi trên giường, lòng chao đảo. Hóa ra, quyết định tái hôn của Nam không xuất phát từ tình yêu, mà từ trách nhiệm với con và sự thương hại dành cho cô. Cô đã hy vọng bao nhiêu, để rồi nhận về sự thật phũ phàng.
Cả đêm, Hà không ngủ. Cô nghĩ về những tháng ngày một mình nuôi Bin, những lần cô từ chối người khác vì vẫn còn yêu Nam, và cả niềm tin rằng lần này họ sẽ hạnh phúc. Sáng hôm sau, cô gọi Nam ra nói chuyện. “Anh, em nghe hết rồi. Em không trách anh, nhưng em không thể sống với người chỉ thương hại em. Em muốn ly hôn, lần này là thật.” Nam quỳ xin lỗi, nói anh vẫn yêu cô, chỉ là không biết cách bày tỏ. Nhưng Hà lắc đầu: “Tình yêu không phải là thương hại, Nam. Em và Bin sẽ ổn.”
Hà dọn ra ở riêng, mang theo Bin. Cô xin chuyển công tác ra Nha Trang, bắt đầu lại cuộc sống mới. Dù đau lòng, cô không hối hận vì đã cho tình yêu một cơ hội. Nam, sau đó, sống trong dằn vặt. Anh nhận ra mình đã đánh mất Hà không phải vì ly hôn, mà vì không trân trọng cô khi còn cơ hội. Anh vẫn chu cấp cho Bin, nhưng khoảng cách với Hà không bao giờ khép lại.
Hà, ở tuổi 35, trở thành một người mẹ mạnh mẽ hơn. Cô mở một quán cà phê nhỏ ven biển, nơi cô và Bin cùng nhau trang trí. Mỗi tối, cô dạy Bin học, kể cậu nghe về lòng tự trọng và tình yêu chân thành. Dù vết thương trong lòng chưa lành, Hà tin rằng, chỉ cần cô sống tốt, hạnh phúc thật sự sẽ tìm đến, không phải từ một người đàn ông, mà từ chính trái tim cô.