Trưa hè, tại sảnh một trung tâm thương mại lớn ở thành phố. Người qua lại tấp nập. Giữa đám đông, một vị sư già mặc áo nâu sẫm, tay cầm bát hương, đi nhẹ nhàng, không ngửa tay xin, chỉ đứng ở góc khuất gần lối thang cuốn, im lặng như một cột đá giữa biển người.
Bên kia, một người phụ nữ sang trọng bước vào – áo vest thiết kế riêng, túi xách hàng hiệu trăm triệu, mắt kính đắt tiền. Ai cũng nhận ra cô: một nữ doanh nhân nổi tiếng, từng lên báo vì những thương vụ triệu đô và lối sống không khoan nhượng.
Khi ánh mắt cô chạm vào vị sư, cô bỗng dừng lại, rồi lớn tiếng:
– Thời buổi này còn ai tin mấy người mặc áo tu giả danh đi kiếm tiền?
– Đứng đây làm ô uế chỗ kinh doanh, gây ảnh hưởng người khác.
– Nếu thật tu hành, thì lên núi mà ở, ra phố làm gì? Lừa ai?
Mọi người sững lại. Cả sảnh đông người nhưng không ai nói gì. Vị sư vẫn đứng im, ánh mắt trầm lặng, không phản ứng, không biện minh.
Một nhân viên bảo vệ tiến đến, định khuyên can, nhưng nữ doanh nhân giơ tay ngăn lại:
– Không cần bênh. Tôi ghét nhất kiểu lấy vẻ bề ngoài giả tạo để xin lòng thương hại. Người ta làm ăn cực khổ, còn mấy người này thì…
Cô chưa kịp nói hết câu thì… chiếc túi hiệu của cô bỗng rơi xuống đất. Dây kéo bị bung, giấy tờ, điện thoại, ví tiền… văng tung tóe.
Một đứa bé gần đó vô tình giẫm lên điện thoại, làm màn hình vỡ nát. Mọi người xúm lại nhặt đồ. Trong lúc hỗn loạn, một người thốt lên:
– Cẩn thận! Có ai đó vừa lấy mất ví rồi!
Cô hoảng hốt kiểm tra. Chiếc ví da – nơi chứa toàn bộ thẻ tín dụng và giấy tờ cá nhân – đã biến mất. Tất cả xảy ra chỉ trong chưa đầy 5 phút.
Nữ doanh nhân tái mặt. Bảo vệ chạy đi xem camera. Cô hoảng loạn, lúng túng, mất bình tĩnh giữa đám đông.
Còn vị sư già – vẫn đứng đó. Nhẹ nhàng cúi đầu, rồi bước chậm rãi rời đi, không ngoảnh lại.
Sau đó vài tiếng, bảo vệ trích xuất camera. Một kẻ móc túi đã theo dõi người phụ nữ từ bãi xe. Khi thấy cô quá tập trung vào việc chỉ trích người khác, hắn lập tức ra tay – nhanh gọn, chuyên nghiệp, biến mất trong dòng người.
Một nhân viên trẻ tuổi buột miệng:
– Có khi… đó là quả báo nhãn tiền.
Không ai trả lời. Nhưng ai cũng cảm thấy có điều gì đó… vừa xảy ra vượt ngoài logic.
Bài học?
Đôi khi, điều bạn chọn để khinh thường lại là thứ đang âm thầm thử lòng bạn. Và trong lúc bạn cao giọng phán xét người khác, thì bài học của bạn cũng đang đến gần – rất nhanh.