Dũng và Mai ly hôn sau 3 năm kết hôn. Họ từng là cặp đôi “đẹp chuẩn mạng xã hội”, yêu nhau từ thời sinh viên. Nhưng cưới về, áp lực tài chính, khác biệt tính cách, những trận cãi vã dày đặc khiến hai người quyết định ký đơn chia tay.
Lúc ly hôn, Mai im lặng. Không níu kéo, không khóc lóc. Cô chỉ nói:
– Mong anh sống tốt. Em không trách gì cả.
Dũng dọn ra khỏi căn hộ chung cư, chuyển sang thuê nhà riêng. Cuộc sống độc thân khiến anh nhẹ nhõm – ít ra là lúc đầu. Anh bắt đầu đi làm nhiều hơn, nhậu nhiều hơn, tự do hơn.
Rồi một ngày, bạn thân của anh gửi tin nhắn kèm một bức ảnh:
“Vợ cũ của mày mới sinh con hôm qua. Thằng bé giống mày lạ luôn.”
Dũng cười nhạt. Anh nghĩ bạn mình đùa.
Nhưng khi mở ảnh ra, anh chết lặng.
Một đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn, nằm trong vòng tay Mai. Và điều khiến Dũng cứng đờ người không phải là đứa bé… mà là đôi mắt của nó – y chang mắt anh. Cái mũi, cái cằm, trán cao – từng nét như thể anh đang nhìn ảnh sơ sinh của chính mình.
Anh bắt đầu đếm ngày. 6 tháng kể từ ngày ly hôn. Nhưng Mai có bầu ít nhất 9 tháng mới sinh nở. Vậy nghĩa là…
Đứa trẻ là con anh.
Dũng tức tốc đến bệnh viện. Không báo trước. Chỉ xuất hiện, lặng lẽ đứng ở cửa phòng bệnh.
Mai đang bế con. Khi thấy anh, cô nhìn anh một lúc rồi nói khẽ:
– Anh đến rồi à?
– Tại sao… em không nói gì? – Dũng gần như vỡ giọng.
– Lúc đó anh đã quyết dứt khoát. Em không muốn giữ anh bằng trách nhiệm. Cũng không muốn van xin. Em chỉ muốn giữ lại con… cho riêng mình.
Dũng tiến lại gần. Nhìn thằng bé một lần nữa. Càng nhìn, càng thấy nó là máu thịt của mình, không thể sai.
Anh cúi xuống, chạm tay vào bàn tay bé nhỏ ấy. Rồi bật khóc. Lần đầu tiên trong đời, một người đàn ông tưởng mình mạnh mẽ mới hiểu cái giá của sự vô tâm là gì.
Ba tháng sau, Dũng làm lại thủ tục giám định. Kết quả: 100% là con ruột.
Anh không xin quay lại. Không ép buộc gì Mai. Anh chỉ xin được làm cha – dù muộn màng.
Còn Mai – dù từng đau đớn – cũng không còn giận. Bởi sự thật đã làm thay đổi cả hai con người.
Bài học?
Đôi khi người ta đánh mất một điều quý giá không phải vì không yêu, mà vì quá tự cao để nhận ra mình cần nhau thế nào.
Và có những đứa trẻ… xuất hiện đúng lúc để khiến người lớn tỉnh ra khỏi sự ích kỷ của chính mình.