Bà Hằng – một người phụ nữ ngoài 50, giàu có, kiêu kỳ và khó tính – nổi tiếng khắp khu phố vì cái miệng độc như rắn. Trong biệt thự nhà bà, không người giúp việc nào trụ quá 3 tháng.
Cho đến khi Bà Liên xuất hiện.
Bà Liên khoảng hơn 20, gầy gò, ít nói, ăn mặc cũ kỹ, luôn cúi đầu. Vừa vào làm được một buổi, bà Hằng đã bắt đầu buông lời:
“Trời đất, cái mùi gì vậy? Cô tắm chưa hay chui từ cống lên hả?”
“Tôi không cần cô trả treo. Làm đi, đừng có giả nai.”
bà Liên chỉ cúi đầu, không nói gì. Ai cũng nghĩ cô sẽ bỏ việc ngay hôm sau. Nhưng không. Bà Liên ở lại, lặng lẽ như cái bóng.
Bà Hằng ngày càng quá quắt. Trước mặt khách, bà bà Liên là “con ở”, “đồ nhà quê dốt nát”. Bà bắt bà Liên dọn toilet bằng tay không vì “nước tẩy phí lắm”, phạt cô ăn cơm nguội, ngủ trong kho ẩm mốc.
“Mày ở đây là phúc phần nhà mày đấy, còn không biết điều là tao gọi bảo vệ quẳng ra đường, Bà Liên vẫn lặng lẽ làm. Nhưng mỗi tối, khi căn nhà tắt đèn, cô lại ngồi trước một chiếc laptop cũ kỹ… và đánh máy rất nhanh.
Ngày 7
8 giờ sáng, chuông cổng biệt thự nhà bà Hằng réo vang. Cánh cổng mở ra, ba người công an mặc thường phục bước vào, chìa thẻ ngành:
“Chúng tôi là bên điều tra. Xin mời bà Hằng lên trụ sở phối hợp về một số nội dung liên quan đến vụ án buôn lậu tài chính xuyên quốc gia.”
Bà Hằng tái mét: “Cái gì?! Các anh nhầm nhà rồi!”
Người công an đáp chắc nịch: “Không nhầm. Dữ liệu chuyển tiền ngầm, tài khoản rửa tiền và cả bản kê tài sản đều được gửi từ IP nhà bà. Và đặc biệt – từ một máy tính giấu trong tầng áp mái.”
Twist
Cảnh sát dẫn bà Hằng lên xe. Vy lúc này bước ra từ trong bếp, cầm trên tay chiếc laptop quen thuộc.
Người công an trẻ gật đầu với cô:
“Bà Luên, cảm ơn vì đã giúp chúng tôi có bằng chứng cuối cùng. Đúng như kế hoạch.”Bà Liên mỉm cười. Không còn vẻ lặng lẽ nữa. Giọng cô bình thản nhưng rắn rỏi:
“Tôi là cộng tác viên điều tra đặc biệt. Được cử vào nhà bà Hằng vì nghi vấn liên quan đến đường dây tài chính ngầm từ chồng quá cố của bà ta để lại. Và đúng như dự đoán, bà ta không chỉ biết – mà còn tiếp tục vận hành.”
Người hàng xóm hóng chuyện từ đầu giờ sáng tròn mắt, miệng há hốc.
“Trời đất… con bé giúp việc là… công an chìm?”
Bà Luên nhìn theo chiếc xe cảnh sát khuất dần, rồi quay vào nhà, tháo tạp dề ra và nói với giọng nhẹ tênh:
“Xong việc rồi. Có lẽ cũng đến lúc trở về tên thật của mình.”
Một tuần sau
Trên bản tin thời sự:
“Vụ án rửa tiền quy mô lớn bị triệt phá. Kẻ cầm đầu giả mạo danh tính chồng quá cố để vận hành tài khoản ngầm trong suốt 5 năm cuối cùng đã bị bắt giữ nhờ sự phối hợp điều tra từ một nữ trinh sát ngầm đóng giả người giúp việc…”