Lễ tang của Lan – vợ anh Quang – kết thúc vào 3 giờ chiều.
Cô ra đi sau một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, không qua khỏi dù cấp cứu gần 10 tiếng. Cái chết quá đột ngột, để lại một khoảng trống không thể lấp trong lòng người chồng trẻ.
Suốt buổi lễ, Quang gần như không nói. Đôi mắt anh cạn nước. Anh chỉ đứng lặng bên di ảnh, như một cái bóng. Bạn bè, họ hàng đều xót xa: họ mới cưới nhau được chưa đầy 1 năm.
Sau khi nắm đất cuối cùng được phủ lên nắp quan tài, Quang đứng thêm vài phút bên mộ. Đúng lúc anh chuẩn bị rời đi, điện thoại rung lên.
Tin nhắn từ ngân hàng. Tên người gửi: Nguyễn Thị Lan – chính là vợ anh.
“Tài khoản: 25.000.000 VND vừa chuyển đi lúc 15:05.
Nội dung: ‘Tôi chưa chết. Đừng tin ai hết.’”
Quang chết sững. Tay anh run bần bật. Đầu ong ong. 15:05 – tức chỉ 5 phút sau khi lễ chôn cất kết thúc.
Anh mở điện thoại kiểm tra. Đúng là tài khoản của vợ – vẫn đang hoạt động. Mà đáng lẽ, sau khi cô mất, anh đã báo khóa toàn bộ.
Gọi lại – không ai bắt máy. Nhắn tin lại – không thấy phản hồi.
Linh tính có gì đó không ổn, anh lập tức quay lại nơi làm thủ tục khai tử, rồi ra công an hỏi. Nhưng mọi giấy tờ, hồ sơ, biên bản tử vong đều hợp lệ. Giấy chứng tử có dấu mộc, do chính bệnh viện xác nhận.
Tuy nhiên, trích xuất lịch sử giao dịch ngân hàng cho thấy:
– Tài khoản vẫn có người đăng nhập từ một thiết bị lạ ở một khu trọ cách thành phố 20km.
– Số tiền được chuyển tới một tài khoản tên giả, vừa mở cách đây 2 tuần.
Quang như rơi vào mê cung. Người đã chết – làm sao chuyển tiền? Ai có mật khẩu? Và câu “Tôi chưa chết” là sao?
Không thể ngồi yên, anh nhờ bạn là dân IT lần theo IP đăng nhập. Và đúng 2 ngày sau, anh đứng trước một căn nhà trọ tồi tàn. Cửa mở hé. Anh đẩy nhẹ vào…
Vợ anh – Lan – đang ngồi trên ghế. Còn sống.
Gầy hơn, xanh xao, nhưng rõ ràng là đang sống.
Cô giật mình khi thấy anh, bật khóc nức nở.
– Em xin lỗi… Em không muốn anh dính vào chuyện này… Em buộc phải biến mất…
– Họ ép em… Nếu không làm theo, họ sẽ hại cả anh…
Cô không nói rõ “họ” là ai. Chỉ biết rằng trước ngày “tai nạn”, cô bị ai đó bám theo, đe dọa vì một khoản nợ từ người chị ruột. Lan bị ép dàn dựng vụ tai nạn, cắt liên lạc, giả chết để thoát thân.
Nhưng cuối cùng, vì không chịu nổi dằn vặt, cô đã dùng số tiền cuối cùng chuyển đi như một lời cầu cứu lẫn thú nhận.
Bài học?
Đôi khi sự thật kinh hoàng nhất không nằm ở cái chết – mà ở sự dối trá sau đó.
Và người tưởng như đã mất… có thể đang chờ bạn dám lần theo dấu vết, bất chấp cả sự điên rồ.