Trường đại học X, tháng 3 – sau Tết. Tin đồn bắt đầu lan.
4 nữ sinh năm 3 của cùng một khoa đột ngột xin nghỉ học dài hạn. Lý do ghi trong đơn đều giống nhau: “Vấn đề sức khỏe cá nhân.”
Ban đầu, không ai để ý. Nhưng chỉ vài tuần sau, có người bắt gặp một trong số họ ở phòng khám sản phụ khoa. Rồi thêm người thứ hai, thứ ba, và cuối cùng là cả bốn… đều đang mang thai.
Điều khiến dư luận choáng váng là: cả bốn cô gái đều tham gia cùng một chuyến tình nguyện lên vùng cao cách đó 3 tháng. Họ ở cùng điểm trường, sinh hoạt cùng nhà dân, ăn chung mâm, ngủ chung chiếu. Về sau chuyến đi, chẳng ai thấy điều gì bất thường.
Nhưng giờ, cả bốn người cùng lúc mang thai?
Câu hỏi lớn được đặt ra: Ai là cha của những đứa trẻ? Và chuyện gì thực sự đã xảy ra trên chuyến tình nguyện đó?
Hội đồng kỷ luật nhà trường mở cuộc điều tra nội bộ. Các nữ sinh đều im lặng, không khai ra bất kỳ cái tên nào. Gia đình sốc, bạn bè sững sờ. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía 2 nam sinh duy nhất đi cùng đoàn tình nguyện hôm đó – trong đó có một người là đội trưởng nổi tiếng đẹp trai, đào hoa.
Nhưng rồi, kết quả giám định ADN bước đầu khiến tất cả sốc nặng: không ai trong hai nam sinh kia là cha của bất kỳ đứa trẻ nào.
Vụ việc rơi vào bế tắc.
Cho đến một buổi chiều, một trong bốn nữ sinh – với vẻ mặt bình thản, bước vào phòng điều tra của trường và nói một câu khiến tất cả chết lặng:
– Tụi em không bị hại, không bị lừa, càng không giấu giếm. Người đó… chính là thầy H.
Thầy H. – giảng viên hướng dẫn đoàn tình nguyện, 45 tuổi, đã có gia đình. Là người đứng đầu đoàn, được mọi sinh viên kính trọng, thậm chí được xem như “người cha tinh thần” của nhóm.
Khi cái tên ấy được nhắc lên, mọi thứ như sụp đổ. Những người từng tiếp xúc với thầy đều sốc. Không ai tin người đạo mạo, điềm đạm ấy lại có thể liên quan đến cả 4 sinh viên dưới quyền mình – cùng lúc.
Nhà trường lập tức đình chỉ công tác, chuyển hồ sơ sang cơ quan chức năng. Câu chuyện vỡ lở khắp mạng xã hội, truyền thông vào cuộc.
Tại cơ quan điều tra, kết quả ADN lần hai xác nhận: Cả bốn đứa trẻ trong bụng đều cùng một người cha – và đó chính là thầy H.
Dư luận phẫn nộ. Gia đình các nữ sinh suy sụp. Còn thầy H. – khi được hỏi lý do, chỉ nói một câu mơ hồ:
– Tôi không ép ai cả. Các em ấy… tự nguyện. Còn tôi, tôi sai khi không từ chối.
Bài học?
Có những chuyến đi tưởng để “gieo chữ”, hóa ra lại để gieo bi kịch.
Và có những người mang bộ mặt đạo đức, nhưng lại sống với trái tim méo mó nhất.
Đừng vội tin vào vỏ bọc. Sự thật – khi phơi bày – luôn khiến người ta bàng hoàng nhất.