Ở một khu phố nhỏ giữa lòng thành phố, có hai gia đình sát vách nhau: nhà bà Tư và nhà ông Bảy. Tường rào chỉ cao ngang ngực, nhưng cái hận thì cao bằng… cây ổi nằm ngay ranh giới.
Chuyện bắt đầu từ một cành ổi.
Cây ổi được trồng từ ngày xưa, bà Tư trồng, nhưng theo năm tháng, cành lại đâm nghiêng sang sân nhà ông Bảy. Đến mùa, quả trĩu trịt toàn nằm trên… phần “không phận” nhà ông Bảy. Vấn đề là: ai có quyền hái?
“Ổi của tui, rễ ở nhà tui, ai cho hái?!” – bà Tư gắt. “Nhưng trái nằm bên sân tui, rụng cũng rụng xuống sân tui! Bộ tui là thùng rác hả?” – ông Bảy không vừa.
Ban đầu còn nhịn nhau. Nhưng rồi ông Bảy lén bắc ghế hái vài quả. Bà Tư gắn camera. Ông Bảy cãi: “Tui hái trên trời chứ không hái trong sân bả!”
Lần khác, bà Tư rình lúc nửa đêm, trèo lên mái tôn, định thu hoạch trước. Không may trượt chân rơi vào… bể cá nhà ông Bảy. Cá chết sạch. Bà Tư thì quê muốn độn thổ.
Chuyện đến tai tổ trưởng dân phố, cả khu ai cũng xì xào. Phe “ủng hộ rễ” bênh bà Tư. Phe “ủng hộ cành” đứng về phía ông Bảy. Từ một trái ổi, chia rẽ cả xóm.
Đỉnh điểm là sáng chủ nhật, bà Tư gọi hẳn công an phường đến “xử lý hành vi xâm phạm tài sản” vì ông Bảy vừa… hái một quả ổi “lơ lửng giữa trời”.
Công an đến, nhìn hiện trường: một cây ổi, một cái thang, một trái ổi rơi lăn lóc trên sàn gạch. Hai bên cãi nhau không ngớt. Người dân đứng xem đông như hội.
Anh công an trẻ, chắc mới ra trường, gãi đầu hỏi:
“Quả ổi này mọc ở đâu?”
“Ở rễ nhà tôi!” – bà Tư nói.
“Mọc bên cành nhà tôi!” – ông Bảy phản pháo.
Anh công an trầm ngâm rồi hỏi:
“Giờ cho tôi hỏi, hai người còn ăn được không? Có ai muốn ăn quả này không?”
(Im lặng toàn tập – quả đã dập nát.)
Anh thở dài:
“Vậy thì từ giờ, cứ trái nào bên sân ai thì người đó… vứt rác. Không ai được phép hái. Vậy là công bằng chưa?”
Cả hai trố mắt. Không hái thì trái rụng. Rụng thì thúi. Mà trái thúi thì… ai dọn? Cả bà Tư và ông Bảy đều lẳng lặng cúi đầu, không ai nói câu nào.
Kết quả: hai người đồng lòng… chặt luôn cành ổi, cho khỏi ai được gì.
Từ đó, xóm yên. Nhưng mỗi lần ai nhắc tới trái cây, cả hai chỉ biết quay mặt đi, giả bộ nghe tiếng chim hót.