
Hai Người Anh Và Sự Hối Hận Muộn Màng
Nhìn cô em gái duy nhất thẫn thờ, đôi vai gầy rung lên từng đợt, hai người anh – Phạm Văn Hưng và Phạm Văn Dũng – bỗng thấy một nỗi hối hận cồn cào dâng lên trong lòng. Bao năm qua, họ mải mê với những toan tính cá nhân, những cuộc làm ăn xa mà quên mất người cha già đang héo mòn từng ngày, và người em gái đã hy sinh cả tuổi thanh xuân để chăm sóc ông. Mọi lời chỉ trích, mọi ánh nhìn ái ngại của họ hàng dường như đang đổ dồn vào họ, nặng trĩu như đá tảng.
Hưng, người anh cả, với vẻ mặt trầm tư, bước đến gần Lan. Anh khẽ đặt tay lên vai em, giọng nói lạc đi: “Lan à… anh xin lỗi. Anh và Dũng đã quá vô tâm.” Dũng cũng tiến lại, ánh mắt tràn ngập sự ăn năn: “Đúng vậy, em đã vì ba mà bỏ hết tất cả. Anh em anh thật sự có lỗi.”
Quyết Định Bất Ngờ
Giữa sự im lặng đến ngột ngạt của buổi tang lễ, một quyết định bất ngờ được đưa ra. Hưng lên tiếng, giọng dứt khoát: “Ba cho anh hai cuốn sổ đỏ, nhưng căn nhà này, mảnh đất này, công sức của Lan là lớn nhất. Anh xin nhường lại toàn bộ cho em. Từ giờ, nơi này sẽ là của em.” Dũng cũng tiếp lời, ánh mắt kiên định: “Hai sổ tiết kiệm 15 tỷ kia, anh cũng không nhận. Tất cả số tiền đó, xin dành cho em, để em có một cuộc sống mới, bù đắp cho những gì em đã mất.”
Lời tuyên bố của hai anh khiến cả căn nhà xôn xao. Bà con hàng xóm, họ hàng ai nấy đều ngạc nhiên xen lẫn thán phục. Họ không ngờ rằng, hai người con trai tưởng chừng như chỉ biết nghĩ đến tiền bạc lại có thể đưa ra một quyết định đầy tình nghĩa đến vậy.
Kết Thúc Mới Cho Lan
Lan, từ cõi chết lặng bỗng bừng tỉnh. Cô nhìn hai anh, nước mắt giàn giụa nhưng không còn là nỗi tủi hờn mà là sự xúc động nghẹn ngào. “Hai anh… hai anh nói thật sao?” – Giọng cô run rẩy. Hưng và Dũng cùng gật đầu, nở một nụ cười nhẹ nhõm. “Đúng vậy, em gái. Đây là điều ba mong muốn, và cũng là điều anh em anh nên làm.”
Buổi tang lễ kết thúc. Nỗi đau mất cha vẫn còn đó, nhưng trong lòng Lan, một tia hy vọng mới đã lóe lên. Với căn nhà và số tiền lớn trong tay, cô có thể bắt đầu lại, có thể theo đuổi những ước mơ đã dang dở. Còn hai người anh, dù không nhận được tài sản, nhưng họ đã nhận lại được sự thanh thản trong tâm hồn và sự nể phục của cả làng. Từ nay về sau, họ biết rằng tình cảm gia đình, sự yêu thương và trách nhiệm mới là tài sản quý giá nhất mà người cha đã để lại cho họ.